Ông ấy đang muốn nói chuyện thì Diệp Gia đã cầm tiền công đến nói: "Đã sớm nói không thể thay đổi chuyện bao cơm. Hôm nay cũng đã muộn rồi, nếu trở về thì thúc cũng không nấu kịp. Trong nhà đã sớm mua xong đồ ăn, Tôn thúc cứ vào phòng uống chút nước đậu xanh chờ một chút là được. Ta sẽ đi nấu, một lát nữa là xong. Nếu như lo lắng Tôn thẩm không có gì ăn thì lát nữa ta sẽ gói cho thúc một chút mang về."
Nói xong, không quan tâm đến ông Tôn, nàng xoay người đi vào phòng bếp. Ông Tôn nhìn hai mẹ chồng nàng dâu này nói lời thật lòng không giả rối thì mặt dày ở lại đây cùng tôn tử.
Bầu trời đã đen kịt, màn đêm kéo đến, có một ít sao trên trời. Mặt trời đã ngả về tây, chiếc giường đã được phơi nắng không ít. Diệp Gia kiểm tra lại xem trong bếp có những gì, xem nên làm cơm tối bằng những món gì. Một chiếc chân giò lớn là người bán thịt Nhạc đưa đến, có thể làm món thịt, hậu viện còn ba phần rau hẹ chưa mang đi, làm chút bánh hẹ trắng là được. Trong lòng nghĩ như vậy, Diệp Gia vẫn cảm thấy có chút thiếu. Mặc dù bao cơm không có nghĩa là phải chiêu đãi bằng rượu và thức ăn ngon, nhưng dù sao thì ông Tôn làm việc cũng bỏ nhiều sức, Diệp Gia cũng không muốn đối đãi không công bằng. Cảm thấy bây giờ không thể mua được thức ăn ở ngoài phố, không chỉ có chợ sành ngừng bán mà các chợ trên trấn cũng đóng.
Diệp Gia đi xung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/2325023/chuong-154.html