Trước mặt cục trưởng Chu bày một hàng hồ sơ, nhìn về phía Chu Quang Hách đang đứng yên không ngồi, hỏi: “Cháu đã biết rõ mọi chuyện chưa?”
Chu Quang Hách đặt hai hộp trà lên bàn: “Bác ơi, nếu thuận tiện thì giúp vợ cháu nhiều thêm một chút.”
Cục trưởng Chu nhìn anh chằm chằm: “Anh có chắc chắn nhận người vợ này không?”
Chu Quang Hách nghiêm túc nói: “Cô ấy vẫn luôn là vợ cháu.”
“Cô ta là phiền toái lớn.” Vẻ mặt cục trưởng Chu không chắc chắn: “Cô ấy cũng nhận cháu à, sẽ nhận cháu cả đời sao?”
Chu Quang Hách thậm chí không chớp mắt nói: “Đương nhiên.”
Cục trưởng Chu cầm một hộp trà lên nhìn: "Hai hộp trà vụn cộng lại cũng không đến năm tệ. Đây là loại trà gì?”
Chu Quang Hách chỉ vào dòng chữ trên đó: “Không phải ở đây có viết Minh Tiền Long Tỉnh.”
“Minh Tiền...”Cục trưởng Chu vội đẩy hộp trà ra: “Lần trước cháu trực tiếp đưa tới hai bình sữa mạch nha đến đơn vị của bác, lỗ mãng, làm việc không đáng tin cậy chút nào, bác mắng cháu cũng không có tác dụng gì, lần này lại trực tiếp mang đến cho bác... Lần trước dù sao cũng là sữa mạch nha chính hãng. Lần này là gì? Bác từng nghe qua Vũ Tiền Long Tỉnh, Minh Tiền Long Tỉnh, nhưng đây là lần đầu tiên bác nhìn thấy Minh Tiền Long Tỉnh.”
Chu Quang Hách tò mò: “Rát nổi tiếng sao? Khá đắt tiền, một hộp giá sáu tệ.”
“Nổi tiếng nhưng quá nổi tiếng, nếu không phải cháu đưa ra, cuộc đời này tới lúc nhắm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/2079279/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.