Thủy Lang đi đến khán đài phụ ở tầng trên cùng, nhìn hàng trăm khuôn mặt đờ đẫn phía dưới, nhìn chằm chằm vào vòng tròn vừa bị đẩy ra, ở trên cao nhìn xuống một lúc: “Phó cục trưởng Hứa, phó cục trưởng Khâu, mọi người có thể đi vào rồi.”
Phó cục trưởng Hứa: “!!!”
“hó cục trưởng Khâu: “!!!”
Lãnh đạo Tổng cục đi tới, ánh mắt tán thưởng: “Vị dũng sĩ này là người trong cục các anh à?”
Phó cục trưởng Hứa/ Phó cục trưởng Khâu vẫn còn nguyên vẻ sững sờ trong cơn hoảng sợ, trong sững sờ còn mang theo tự hào, trong tự hào mang theo phấn khích: “Đúng vậy! Cô ấy là người trong cục chúng tôi!”
Lãnh đạo Tổng cục nâng hai tay lên, vỗ tay.
“Bốp bốp bốp bốp...”
Hiện trường trong nháy mắt vang lên tiếng vỗ tay như sấm, người nhát gan, kẻ dũng cảm, người trong lòng còn chưa bình tĩnh lại đều giơ tay lên vỗ tay.
Có Thủy Lang ở đây, người trong ngõ Bình An đều trở nên thành thật, mối nguy ban đầu đã hoàn toàn được giải quyết.
Mặc dù quá trình này rất ly kỳ và nguy hiểm, suýt chút nữa đem trái tim mọi người nhảy ra ngoài.
Nhưng mọi người phát hiện ở hiện trường, ngoại trừ nước tiểu ra, không có ai bị một chút tổn thương nào, cũng không có ai chảy ra một giọt máu, bọn họ liền hiểu ra, Thủy Lang đã nắm chắc, có lý trí, hoàn toàn không phải làm loạn, lập tức trong lòng dâng lên sự ngưỡng mộ.
“Lão Hứa, mắt nhìn của ông quả thực rất chính xác.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/2139140/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.