Lục Khải Minh đã tìm thấy một con hàu khác và tự hào khoe nó với Giang Diệu Diệu “Em có cảm thấy anh giống như một người cha vĩ đại không?”
“Cha?”
“Dùng đôi tay này để kiếm tiền nuôi gia đình, mang đồ ăn về, nuôi nấng đứa con gái ngốc nghếch của mình, còn có một con ch.ó ngốc tham ăn.”
“…..Bớt tự luyến đi, không biết ai hơn ai đâu.”
Giang Diệu Diệu củng cố tinh thần, tiếp tục công cuộc tìm kiếm.
Đột nhiên một cái mũi đen ướt dầm dề chũi vào tay cô, toàn bộ lông trên người Giang Nhục Nhục ướt đẫm, miệng đưa ra một con sò biển.
Giang Diệu Diệu: “!!! Lục Khải Minh, anh xem! Nhục Nhục tìm thấy rồi này!”
Cô kích động giơ lên, người sau đó liếc mắt khinh thường: “Nhỏ như vậy, đủ nhét kẽ răng sao?”
Giang Nhục Nhục quay đầu lặn xuống nước, một lúc sau quay lại, trong tay cầm một con hàu to gần bằng lòng bàn tay.
“Lục Khải Minh, anh xem nè! Nó thật lợi hại!”
Lục Khải Minh nhìn con cua nhỏ trong tay, trong lòng tức giận ném xuống nước, tiếp tục tìm kiếm.
Giang Nhục Nhục đã thể hiện sức mạnh thực sự của mình, sau đó nhặt đồ ba bốn lần liên tiếp.
Hàu, sò điệp, ốc xà cừ, và thậm chí cả một con tôm hùm lớn.
Con tôm hùm hung dữ đến mức khiến Giang Nhục Nhục bị kẹp sưng mỏ.
Nó phớt lờ cơn đau và đặt tôm hùm vừa nhặt được trước mặt Giang Diệu Diệu một cách ngây thơ, còn cười toe toét.
"Wow! Nhục Nhục tốt của tôi..."
Giang Diệu Diệu cảm động và hạnh phúc đến nỗi ôm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-toi-chi-muon-lam-mot-con-ca-man/1658879/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.