Giang Diệu Diệu đợi một lúc lâu không thấy anh, quay đầu lại vào trong thì thấy anh đã tìm được mấy cái túi lớn, cất hết quần áo giày dép đẹp cho vào túi.
Cô ngạc nhiên hỏi: "Anh làm gì vậy?"
"Đồ đẹp nên cất đi để ngắm, để ở đây cũng bị nước làm hư, không bằng mang theo."
Lục Khải Minh vừa nói vừa nhét một đôi giày cao gót vào túi, Giang Diệu Diệu kinh ngạc nhìn anh, vài giây sau mới kịp phản ứng cũng gom hết những đồ mình thích cho vào túi.
Cô chạy lên chạy xuống giữa tầng 4 và tầng 5, mang về hơn chục bộ quần áo.
Cuối cùng 2 người xuống tầng 3 tìm được mấy bộ quần áo và giày dép nhẹ nhàng.
Mực nước đã dâng cao đến đầu cầu thang lầu 3. Giang Diệu Diệu ôm mấy túi quần áo nhìn quần áo giày dép rực rỡ muôn màu muôn vẻ thấy hết sức đau lòng.
Những thứ đồ này phải tốn bao nhiêu công sức và vật liệu mới làm ra được, cứ như vậy mà bị lũ lụt phá huỷ mất, thật là đáng tiếc.
Những người chế tạo ra chúng nó không biết còn sống được mấy người.
"Diệu Diệu nhanh lên."
Lục Khải Minh dừng lại hối thúc cô.
Cô thu hồi tầm mắt không nhìn nữa, nhanh chóng đuổi theo anh.
Phía trên tầng 5 là khu văn phòng, nơi tập trung nhiều trụ sở công ty.
Thể lực của bọn họ đã bắt đầu cạn kiệt, sợ nếu gặp phải zombie không đủ sức đối phó, tạm thời không tìm đồ nữa, tìm một văn phòng công ty nhỏ kiểm tra qua một lượt, xác định không có gì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-toi-chi-muon-lam-mot-con-ca-man/1659103/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.