Từ đó về sau, Giang Diệu Diệu cũng không dám dùng máy phát điện nữa, 3000 khối coi như đổ sông đổ biển, trong lòng cô tiếc hùi hụi không thôi.
Khó khăn hơn nữa là từ nay biệt thự sẽ không có điện, mà kinh tế của cô vốn eo hẹp, nên trong nhà cũng không có nguồn điện dự phòng. Mấy thứ như di động và máy tính đều trở thành vật trang trí, ngay cả tủ lạnh và điều hoà cũng cùng chung số phận.
Giang Diệu Diệu đem toàn bộ thịt và trứng trong tủ lạnh vứt hết ra ngoài, dù sao cũng không dùng được nữa, vứt đi để mai mốt hư hỏng cũng không làm ô nhiễm bầu không khí ở trong phòng.
Trong tay cô giờ chỉ còn lại hai cái thiết bị điện tử tạm coi là hữu dụng.
Một là đèn pin chạy bằng năng lượng mặt trời, cái còn lại là máy đọc sách, bên trong đã tải sẵn một đống sách báo và tiểu thuyết, sau khi máy tính và di động không thể xài được, cô mới bắt đầu sử dụng đến mấy thứ này.
Hiện tại mỗi ngày Giang Diệu Diệu chỉ xem máy đọc sách trong vòng nửa tiếng, vì dùng khá tiết kiệm nên vẫn còn nửa lượng pin.
Nếu cô vẫn chưa chết, vậy cứ tiếp tục xài để giải trí.
Giang Diệu Diệu rửa mặt xong liền đi xuống lầu, vì muốn khao mình lại sống thêm được một ngày, cô định sẽ nấu bún ốc, lại nấu thêm hai cái trứng kho để ăn mừng.
Mùi hương tràn qua khe cửa sổ, phiêu đãng ở trong không khí, lúc này đám zombie cũng đã đi xa.
Ăn xong tô bún ốc, cả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-toi-chi-muon-lam-mot-con-ca-man/1659348/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.