Cái gọi là hương vị bò chính là mùi hương độc đáo trên cơ thể con bò.
Nhà Đổng Ngọc nuôi bò nên cũng biết được phần nào, nhìn vị phụ huynh bên cạnh với ánh mắt tội nghiệp.
"Cô Tiền, thật ra thương nhân vì kiếm tiền cũng sẽ dùng một số thủ đoạn để sản xuất ra sữa nguyên chất.”
Cô Tiền này lập tức giải thích cho trang trại theo tiềm thức: "Nhưng tôi nhìn rất kỹ, sữa đó không loãng một chút nào, rất đặc, không giống như pha nước vào.”
"Ai bảo chỉ có một cách thêm nước." Đổng Ngọc nhìn qua thấy cô ấy không hiểu gì về ngành sữa nên giải thích cho cô ấy nghe: "Nếu đổ thêm nước tiểu bò vào sẽ không làm giảm độ đặc của sữa.”
Ngay lập tức, vẻ mặt của cô Tiền này cứng đờ: "Nước tiểu bò?”
Mấy vị phụ huynh bên xung quanh đồng loạt đặt cốc xuống.
"Không phải trang trại nào cũng làm như vậy đâu." Đổng Ngọc an ủi cô ấy một câu, "Có thể là lần trước cô uống phải sữa trên người con bò chưa được tắm rửa sạch sẽ nên mùi cơ thể bò cũng nặng hơn một chút.”
Những người bên cạnh Đồng Ngọc nghe thấy lời này cũng không còn tâm trạng uống sữa nữa.
Ngược lại Đổng Ngọc tự mình giơ tay lên: "Có thể cho tôi một ly sữa nữa không?”
Hồ Trân Trân không chú ý tới cuộc trò chuyện nhỏ này.
Chờ đến khi mọi người nếm thử sữa, cô mới vậy: "Trang trại tên là Bách Hoa, nếu như các vị có thắc mắc và hoài nghi về sữa Bách Hoa, ngày mai có thể trực tiếp đến thăm trang trại.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-toi-tro-thanh-phu-ba/1587926/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.