Nghe vậy, Liêu Chính Dân có chút áy náy: “Sao lại vậy, chúng tôi rất vui khi có thể nếm thử tay nghề của cô Tô, thực sự là thời gian không cho phép, hay thế này đi, cô Tô để lại địa chỉ nhà hàng, khi nào có thời gian chúng tôi sẽ ghé qua?”
Tô Ý thấy vậy liền nhanh chóng để lại địa chỉ nhà hàng cho trợ lý Triệu, sau đó mới cùng Lâm Trạch Tây rời khỏi nhà hàng.
Ra khỏi cửa, Lâm Trạch Tây cũng có chút khó hiểu: “Chẳng lẽ ông chủ ở Hồng Kông đều kỳ lạ như vậy? Khi bàn về hợp tác thì nhiệt tình đến mức không ngừng muốn đưa tiền cho em, nhưng sao khi mời ăn cơm lại trăm phương ngàn kế từ chối?”
Tô Ý bất đắc dĩ nhún vai: “Có lẽ họ thực sự quá bận rộn thôi! Hơn nữa họ có thể không giống như chúng ta, làm ăn đều trên bàn rượu, việc là việc, tình cảm là tình cảm, phân biệt rõ ràng cũng tốt.”
Lâm Trạch Tây thấy em gái nói có lý, liền không nói gì thêm.
Sau khi hai người rời đi, trợ lý Triệu cuối cùng cũng mở miệng: “Tổng Giám đốc Liêu, tối nay chúng ta có kế hoạch gì à?"
Rõ ràng là anh ta nhớ mình đã để trống lịch tối nay, với suy nghĩ rằng Tổng Giám đốc Liêu chắc chắn sẽ mời Tô Ý đi ăn tối.
Nhưng tại sao vừa nãy Tổng Giám đốc Liêu lại nói là tối nay không rảnh? Liêu Chính Dân dừng lại một chút: “Tối nay cậu đi với tôi đến một nơi."
"Đi đâu?"
"Đến địa chỉ mà cô Tô vừa để lại cho cậu."
Trời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-tro-thanh-nu-phu-phao-hoi-bi-hon-phu-si-nhuc/2726444/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.