Nhưng nếu nó đã ăn thì cũng không sao nữa. Ai ngờ con voi lại vẫy vòi về phía Hình Sâm.
Sau khoảng thời gian này, mọi người đã quá quen với con voi, họ nhận ra rằng đây là dấu hiệu của việc nó chuẩn bị "nâng cao lên" như một lời chào. Trong lòng mọi người tràn ngập cảm xúc lẫn lộn.
Chỉ cho ăn một miếng dưa hấu mà được nâng cao, trong khi mọi người xung quanh đã dốc hết sức cho ăn cả buổi mà không có kết quả gì. Ánh mắt của họ nhìn Hình Sâm đầy ghen tị nhưng cũng không dám nói gì.
Hình Sâm: ?
[Gì đây?]
Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, anh đã bị con voi cuốn lên.
Khi tầm nhìn của anh dần dần cao lên, Hình Sâm thấy ánh mắt đầy ngưỡng mộ từ những người bên dưới, có người hô hào và còn có cả Kiều Nại - cô bé ngốc nghếch ấy đang cười vui vẻ, đôi mắt tròn xoe cong thành hình trăng khuyết.
[Haha, Nại Nại cười vui quá trời]
[Ánh mắt của Hình Sâm cũng quá cưng chiều rồi!]
[Aaa! Hình Sâm, hãy cứ cưng chiều cô ấy như thế đi!]
Có lẽ con voi cũng cảm nhận được bầu không khí đầy yêu thương này, hoặc có thể nó vẫn còn nhớ chuyện cũ, lần này nó thay đổi thái độ và bắt đầu chạy khi còn đang nâng Hình Sâm lên, khiến anh bị rung lắc trên vòi của nó.
[Voi: Kiêu ngạo cái gì? Không phải cũng bị ta giữ trong tay rồi sao]
[Hình Sâm: Đây là trả thù, rõ ràng là trả thù!]
[Cười chết mất, chắc đây là cái giá của tình yêu!]
Tuy nhiên,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-yeu-duong-trong-chuong-trinh-giai-tri-ve-ly-hon/1121148/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.