Trong lúc đó, hai người không chào hỏi, cũng không trao đổi gì nhưng khi phân công rõ ràng chuyện này, thì chưa từng xuất hiện mâu thuẫn. Lúc này, Kiều Nại đang đứng tại chỗ, nhìn Hình Sâm từng bước, từng bước đi về phía mình. Khoảnh khắc ánh mắt họ chạm nhau, Kiều Nại theo bản năng muốn dời tầm mắt đi, nửa đường lại đột nhiên ý thức được cô không làm chuyện gì xấu. Kiều Nại nhanh chóng quay lại một cách tự tin, vẻ mặt thẳng thắn và không chút sợ hãi. Cứ như vậy, anh đối diện với đôi mắt sáng lấp lánh như trước đây của Kiều Nại, Hình Sâm không khỏi bước nhanh hơn một chút, cho đến khi đứng lại trước mặt cô, anh vô cùng tự nhiên mở miệng: “Chúng ta đi thôi.” Mọi thứ đều diễn ra thuận theo tự nhiên, không cần lý do và tiền đề gì, cũng không cần bất kỳ cái cớ và bước đệm nào. Đối với việc này, Kiều Nại chấp nhận mà không có bất kỳ trở ngại nào. Cô nói với Hình Sâm nghe mọi thứ cô thu thập từng cái một. Hai người vừa đi vừa nói, Hình Sâm thỉnh thoảng gật đầu tỏ vẻ mình đều nhớ kỹ, màn bình luận nhìn cũng rất xúc động. [Nhìn xem hai vợ chồng này trao đổi với nhau cũng khiến người khác thật thoải mái!] [Có thể đó là anh hiểu em, em hiểu anh (âm thầm quan sát)] [Dù ở góc độ nào, trong mắt họ cũng chỉ có nhau.] Để không ảnh hưởng đến việc quay phim của khách mời, tổ chương trình không cử nhân viên công tác nào đi theo dõi quá trình quay phim mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-sach-yeu-duong-trong-chuong-trinh-giai-tri-ve-ly-hon/1121257/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.