Trì Vãn ngồi đối diện Ngu Cửu Châu, trong tay đang bóc từng lớp vỏ hạt dẻ.
"Hạt dẻ rất bổ cho người thể nhược, lại còn có thể dưỡng tỳ, kéo dài tuổi xuân, làm chậm quá trình lão hóa."
"Nay điện h* th*n thể còn yếu, chỉ dựa vào thuốc chưa đủ. Ăn uống điều độ, thực bồi kết hợp, mới có thể khôi phục toàn diện."
Nàng vừa nói, vừa nhẹ nhàng đặt hạt dẻ đã bóc xong vào dĩa điểm tâm.
Ngu Cửu Châu nhìn nàng, giọng lạnh như nước: "Ngươi vừa từ phủ Hoài An Hầu trở về?"
Những lời mà Trì Vãn đã nói ở phủ Hoài An Hầu, ngoài mấy câu tỏ lòng riêng, kỳ thực cũng không khiến nàng phản cảm.
Người này giờ đã biết nhìn xa trông rộng, biết rõ thời điểm này cần tỏ rõ lập trường, chủ động cắt đứt quan hệ với phủ Hoài An Hầu thì mới có thể tránh khỏi hậu họa sau này. Dù rằng quan hệ hai bên khó mà hoàn toàn dứt bỏ, nhưng hiện giờ Trì Vãn đã là người của phủ công chúa, danh nghĩa khác gì con gái đã gả đi, trừ phi phạm vào tội tru di, còn lại mọi chuyện sẽ không liên lụy đến nàng.
Hiển nhiên, đời trước Trì Vãn không hiểu đạo lý này. Nếu khi đó chỉ yên phận làm vật trang trí, Ngu Cửu Châu vốn cũng không định làm khó nàng. Đáng tiếc, hiện tại đã muộn. Trong danh sách mà Ngu Cửu Châu muốn diệt trừ, Trì Vãn đã đứng đầu.
Trì Vãn khẽ cau mày. Trong lòng lại có chút đắc ý, công sức bỏ ra rốt cuộc cũng có kết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-a-pho-ma-o-re-cua-truong-cong-chua/2851798/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.