Kể từ sau khi Tuyết Mịch bắt đầu tu luyện, đối với việc ăn uống của y Thời Uyên không còn khống chế đến thế nữa, đồ ăn thức uống đều dựa vào sở thích của Tuyết Mịch, chứ không phải người ta đưa cho y cái gì thì y mới được ăn cái đó.
Trong điện của Thời Uyên, có một hồ suối linh từ Thiên Hà chảy xuống, con suối này không có tác dụng lớn với một Thời Uyên đã thành thần, chỉ thoải mái hơn so với ngâm mình trong nước suối linh bình thường mà thôi.
Nhưng lại có tác dụng rất lớn với Tiểu Long Tể, ngâm mình trong nước suối tu luyện một lát, thì có thể giúp bài trừ đi mọi tạp chất trong cơ thể. Tạp chất này tích lũy từ việc ăn uống thường ngày cùng với tu luyện đan dược.
Lúc trước Thời Uyên chỉ sắp xếp cho Tuyết Mịch linh quả linh thịt thuần túy không chút tạp chất, hắn không mong Tuyết Mịch trước khi tu luyện bị tạp chất sinh ra từ thức ăn tích lũy trong nội thể phá hoại căn cốt vốn đã không đủ mạnh của y.
Lúc Tuyết Mịch biết tự tu luyện, lúc tắm rửa hằng ngày tu luyện một lát thì trực tiếp loại bỏ nguy hiểm tiềm ẩn của tạp chất, với tâm hồn ăn uống này thì không cần cẩn thận từng li từng tí như thuở trước.
Dù gì thì Long Thập Thất cũng còn trẻ, hắn ta tuyệt nhiên không nghĩ được nhiều thế, chẳng dễ gì mới thấy Tuyết Mịch đến, nên hắn ta ước gì không thể mang hết thảy đồ ngon cho Tuyết Mịch, dẫn y ra ngoài chơi, hắn ta muốn mang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-au-te-duy-nhat-cua-long-toc/1683136/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.