Tang Viễn Viễn một phen áp đảo, làm Mộng Vô Ưu tinh thần hoảng hốt, tâm trí thất thủ.
U Vô Mệnh phát động hoặc thuật Vu tộc, trong khoảnh khắc làm mê hoặc tâm thần Mộng Vô Ưu.
Mộng Vô Ưu nghiêng ngả lảo đảo bước về phía trước một bước, bộ dáng có chút hoang mang, lẩm bẩm mở miệng: "Ta, ta đương nhiên là vai chính của thế giới rồi, ta xuyên qua đến đây, tư tưởng giác ngộ hơn đám cổ nhân phong kiến các ngươi không biết cao hơn bao nhiêu lần. Ta chí thuần chí thiện, thân lại có vận khí tốt, tương lai sẽ giúp Hàn Thiếu Lăng lãnh đạo muôn nghìn chúng sinh Vân Cảnh vượt qua nguy nan nha! Ta tới để thay đổi thế giới, ta và cái đám hoàn toàn không biết gì các ngươi đương nhiên là không giống nhau!"
Tang Viễn Viễn không tự giác nắm lấy tay U Vô Mệnh.
U Vô Mệnh trở tay đem năm ngón tay nhỏ xinh mềm mại của nàng nắm trong lòng bàn tay, dùng bàn tay ấm áp mang vết chai nhẹ nhàng trấn an nàng.
Cộng với lời khai của Tần Ngọc Trì lúc trước, mấy lời chợt nghe giống như là si ngốc này của Mộng Vô Ưu liền có thâm ý sâu sắc.
Giờ phút này nếu muốn hỏi biểu tình của Hàn Thiếu Lăng, ước chừng đó là sững sờ ngây ngốc. Trong khoảng thời gian ngắn hắn đều bị đẩy đến không biết nên nói cái gì mới tốt.
U Vô Mệnh nhẹ nhàng cười nhạo: "Ai nói cho ngươi."
Ngữ khí khinh phiêu phiêu, cực kỳ khinh thường.
"Thiên Đạo!" Mộng Vô Ưu giơ cổ lên, nói năng có khí phách.
Trong chốc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-yeu-menh-ta-cung-vai-ac-he/553542/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.