Đại quân Minh ma do Minh ma vương triệu hoán tới bị quét sạch đến không còn một mống.
Trận chiến giữa hai bên với quy mô lớn nhất trong lịch sử, huy động hơn trăm vạn người đã kết thúc, thương vong thảm trọng nhất đó là trận chiến khi Hoàng Phủ Hùng xua quân tấn công Phượng Lăng thành —— Khương Nhạn Cơ để lại trọng binh gác Phượng Lăng thành, yểm hộ bà ta bình an bỏ trốn.
Hoàng Phủ Hùng vì đoạt được Phượng Lăng thành, trả giá đại giới cực kỳ thảm trọng.
Lưỡng bại câu thương, đây đúng là cục diện U Vô Mệnh muốn nhìn thấy.
Khương Nhạn Cơ bỏ rơi Thiên Đô, thối lui đến Khương Châu. Giờ phút này chiến lực của bà ta còn dư lại hai vạn ngự y vệ tinh nhuệ nhất, hoàn chỉnh một đội Tây doanh vệ năm vạn quân, cấm vệ quân không đến hai mươi vạn, còn hai mươi vạn quân chính quy Khương Châu vừa mới lấy thêm.
Đội quân do Ô Bạch Sơn cầm đầu trừ ma cũng không quay đầu theo Hoàng Phủ Hùng. Bọn họ dứt khoát lưu loát đi về phía Bắc, đi trường thành trước —— trong đất liền xuất hiện nhiều Minh ma như vậy, tất nhiên là nhân tâm hoảng sợ, giờ phút này đứng trên lập trường nào cũng xấu hổ, chi bằng lao tới trường thành trấn giữ biên cảnh, chờ đợi bên nội bộ ổn định thế cuộc mới đúng là lựa chọn tốt nhất.
Quân lính theo Ô Bạch Sơn rời đi ước có hai mươi vạn, trước khi đại cục bình định, chi quân đội này nhất định không giúp đỡ bên nào.
"Khương Nhạn Cơ hạ một nước cờ sai."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-yeu-menh-ta-cung-vai-ac-he/553632/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.