Cảnh Từ nghe không hiểu ý bóng gió của hắn, chỉ cảm thấy mình lại bị nghi ngờ nên cáu kỉnh, lạnh mặt không nói câu nào.
Doanh Kiêu dùng đầu gối đẩy cậu một cái, biếng nhác nói: "Hỏi cậu đấy, trả lời đi."
Cảnh Từ thầm nghĩ, có nói cậu cũng chẳng tin.
Thấy thời gian không còn nhiều, cậu không muốn tiếp tục dây dưa với Doanh Kiêu nữa, bèn bực bội đáp: "Vậy cậu nói xem, thế nào thì cậu mới tin?"
Doanh Kiêu ngắm dáng vẻ thiếu kiên nhẫn của cậu, trong lòng cảm thấy rất mới mẻ.
Doanh Kiêu tìm bác sĩ xin một chồng giấy và một cái bút rồi ném cho Cảnh Từ: "Viết cho tôi một tờ giấy cam đoan."
Cảnh Từ: "...Cái này không cần thiết lắm."
Doanh Kiêu mỉm cười: "Không viết cũng được..."
Cảnh Từ ngước mắt, chờ hắn nói nốt.
Doanh Kiêu cười cười nhìn cậu: "Từ nay về sau, cậu đi đâu, nói chuyện với ai, nói cái gì, đều phải báo cáo với tôi. Ví dụ như, trước khi đi vệ sinh cần bảo tôi là đi nặng hay nhẹ, mất bao lâu. Một khi vượt mức thời gian thì nhất định phải giải thích nguyên nhân rõ ràng, để tôi phân tích xem có phải cậu định nhân cơ hội tiết lộ việc này không."
Hắn thoáng dừng, rồi nói tiếp: "Lúc cần thiết... Tôi sẽ tự kiểm tra xem nguyên nhân của cậu có hợp lý không."
Cảnh Từ nhìn hắn với vẻ không dám tin.
"Sao thế, anh bạn nhỏ." Khóe miệng Doanh Kiêu ẩn chứa ý cười: "Trước đây còn viết thư tình cho tôi hết bức này đến bức khác, nay chỉ có một tờ giấy cam đoan mà lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-ban-trai-cu-cua-hot-boy-truong/1237462/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.