"Ặc!" Thư Lê vò đầu bứt tóc: "Nhân loại cũng có thiên tài mà, đúng không?"
Elliott hỏi lại: "Em biết Pháp Thánh Danlof chứ?"
Đôi mắt Thư Lê sáng lên, cậu gật đầu: "Biết chứ! Anh ấy là con người *****ên được Vương chúc phúc."
"Đúng vậy." Elliott gật đầu: "Thiên phú của anh ấy thuộc hàng đỉnh cao trong nhân loại, nhưng để thăng lên Ma Pháp Sư cao cấp, anh ấy cũng phải mất đến hai mươi lăm năm."
"Vậy à..." Đôi mắt xám xanh của Thư Lê chớp chớp. Quả nhiên, yêu tinh và tinh linh đúng là con cưng của thần Ánh Sáng, thiên phú xuất chúng. Việc trở thành Ma Pháp Sư cao cấp ở độ tuổi hai mươi đối với bọn họ chẳng phải chuyện hiếm."
Cả hai rời khỏi phòng, đi xuống cầu thang, bước vào khu nhà ăn ở tầng một. Bên trong, các thành viên của đoàn ca múa đang dùng bữa tối.
Mary tinh mắt trông thấy bọn họ, liền vui vẻ vẫy tay gọi: "Anh Arre, bé Amos, lại đây ăn tối cùng bọn tôi đi!"
Lời vừa dứt, Thư Lê và Elliott lập tức trở thành tâm điểm chú ý.
Trong nhà ăn, ngoài các thành viên của đoàn ca múa, còn có nhiều thực khách khác. Khi thấy chàng trai trẻ được mỹ nhân chủ động mời mọc, không ít người lộ vẻ ghen tị.
Cũng có kẻ khinh thường.
Chẳng qua chỉ là người thường, dù có đẹp trai thì đã sao? Liệu có giữ nổi mỹ nhân bên mình không?
Elliott chẳng buồn bận tâm đến những ánh mắt dõi theo mình. Anh dẫn Thư Lê đến bàn ăn của đoàn ca múa,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-be-con-o-vuong-quoc-tinh-linh/2794976/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.