Mary bị Elliott nhìn đến chột dạ, nhưng vì tương lai của đoàn ca múa, cô ấy đành mặt dày, vội vàng giải thích với tốc độ cực nhanh.
"Chuyện là thế này, tối nay đoàn ca múa của bọn tôi nhận được lời mời từ gia tộc Hobner. Thù lao rất hậu hĩnh, nên đoàn trưởng vui vẻ dẫn chúng tôi đến biểu diễn. Nhưng không ngờ, nghệ sĩ đàn hạc – Kaine, ăn phải đồ hỏng dẫn đến đau bụng, nôn thốc tháo, giờ vẫn đang nằm chờ chữa trị ở chỗ thầy thuốc. Các nhạc công khác đàn không giỏi bằng anh ấy, hai màn đầu còn cố chống đỡ được. Nhưng màn cuối... Là bản nhạc do khách quý chỉ định, đòi hỏi kỹ thuật chơi đàn cực kỳ điêu luyện. Những nhạc công còn lại không thể đảm nhiệm, vì vậy đoàn trưởng bảo tôi đến đây nhờ anh giúp."
Elliott nhướn mày, khóe môi khẽ cong: "Đoàn trưởng của các cô chắc chắn tôi có thể sao?"
Mary ngập ngừng: "Cái đó... Đoàn trưởng nói, nếu anh hỏi câu này, vậy có nghĩa là anh có thể."
Elliott nhớ đến đôi mắt cáo già của Simu, thầm nghĩ...
Quả nhiên là một người phụ nữ xảo quyệt. Chẳng trách nàng có thể dẫn dắt cả một nhóm thiếu nữ xinh đẹp bôn ba khắp nơi, biểu diễn kiếm về những khoản thù lao kếch xù.
"Anh Arre, anh quyết định thế nào?" Mary nhìn anh đầy chờ mong, hai tay đan chặt vào nhau, ánh mắt thoáng vẻ bất an.
Nếu anh Arre từ chối, không biết đoàn ca múa sẽ phải đối mặt với tình cảnh ra sao.
Những kẻ lắm tiền nhiều của này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-be-con-o-vuong-quoc-tinh-linh/2794979/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.