Chu Thời Dịch luôn mang trong mình một cảm giác xa cách, lặng lẽ quan sát thế nhân điên cuồng.
Khi anh cụp mắt nhìn người khác, ánh mắt ẩn chứa một sự từ bi thương xót, thương cảm cho chúng sinh vì dục vọng mà phải chịu đựng muôn vàn đau khổ trên cõi đời này.
Anh không biết rằng điều đó càng khiến người ta nảy sinh một khao khát muốn kéo anh xuống bùn nhơ trần thế, muốn anh cũng phải nếm trải những đau đớn giống như họ.
Tính cách bất động của Chu Thời Dịch, ánh mắt giáng xuống kia khiến mọi dục vọng xấu xa của người đời không thể che giấu, khiến họ cảm thấy mình thật xấu xí, chỉ nhìn anh một cái cũng thấy như đang vấy bẩn.
Nhưng họ lại không kìm được những ham muốn khác, muốn ánh mắt anh dừng lại lâu hơn một chút, lâu hơn nữa, cho đến khi trong đôi mắt ấy có một chỗ dành cho họ.
Những dục vọng vô cớ đó nuôi dưỡng hạt mầm tham lam trong lòng, cho đến khi nó bén rễ, nảy mầm, và cuối cùng trở thành một cây đại thụ vươn cao.
Chu Thời Dịch, sao cậu không thể cùng tôi chìm đắm trong biển dục vọng này?
Cố Thịnh cảm thấy đầu đau như búa bổ, như thể hắn bị ai đó chém làm đôi.
Một là chính hắn, đang chịu đựng nỗi đau thể xác, một là không biết là ai, cứ lặp đi lặp lại tên một người trong đầu.
Người đó nỉ non: "Chu Thời Dịch."
Chu Thời Dịch, Chu Thời Dịch...
Giọng nói ấy cứ lặp đi lặp lại, khiến đầu hắn đau như vỡ nát, không cho hắn một phút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-beta-de-luon-cong-chinh-alpha/1384829/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.