Chuyển ngữ: Aki
Chỉnh sửa: Sunny, Diên
.
Thấy Kỳ Tuyên đi cùng A Thất ra khỏi trúc viện, Tần Chiêu mới ngồi dậy: "Người đi rồi."
Lúc này Cảnh Lê mới ngẩng đầu lên.
Cậu quay đầu lại liếc nhìn phương hướng tiểu Hoàng đế rời đi, còn giả bộ lơ đễnh: "Đi thì đi, liên quan gì đến ta."
Nói đoạn, tính cắn một miếng khoai lang trong tay Tần Chiêu thì hắn lại nghiêng tay tránh đi: "Nếu không phải ngươi cố tình nói thì sao cá con dám gõ cửa?"
Cá con chưa hiểu hết chuyện nhưng được dạy rất lễ phép, biết khi có người ngoài thì không được lớn tiếng ồn ào chơi đùa, càng không thể quấy rầy Tần Chiêu đang nói chuyện.
Nghĩ cái là biết do Cảnh Lê xúi.
"Là ta thì sao." Cảnh Lê trực tiếp lấy lại khoai lang từ trong tay hắn, không vui gặm khoai, "Ai bảo hắn trò chuyện với ngươi lâu như vậy, không biết quấy rầy người ta vào giờ cơm là rất không lễ độ à?"
Tần Chiêu bất đắc dĩ cười khẽ.
Hắn biết Cảnh Lê vẫn không có cảm tình gì với tiểu Hoàng đế.
Mà nguyên nhân không chỉ là hoài nghi tiểu Hoàng đế làm hại hắn mà có lẽ còn vì quan hệ thầy trò lúc xưa kia.
Nói đơn giản là tiểu phu lang đang ghen.
Hắn nhẹ nhàng lau đi một chút vết bẩn do khoai lang nướng dính trên mặt Cảnh Lê, thấp giọng nói: "Ta mới nói với tiểu Hoàng đế là ta sẽ không làm Vinh Thân vương nữa."
Cảnh Lê ngẩn ra.
Hắn cố gắng lâu nay không phải là để đòi lại công bằng cho mình, đòi lại tất cả những
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-cam-ly-tieu-phu-lang/1780533/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.