~~~~~Editor: Quy Lãng~~~~~
"Diệp ca.
"
Đợi đến lúc Bạc Đình Thâm và Thượng Quan Vân Lễ đều rời đi, Chu Lộ mới dám cẩn thận nghiêng người đi tới: "Tại sao Bạc tổng và Thượng Quan cũng tới vậy?"
"Vừa rồi ở sân vận động, tôi tình cờ gặp họ, áo khoác của tôi để quên ở bên đó, nên họ mang tới giúp tôi.
"
"Đặc biệt mang đồ đến cho anh?"
Chu Lộ có chút kinh ngạc.
Diệp Tiện gật đầu, mặc áo khoác lên, áo khoác này có lẽ đã ở bên cạnh Bạc Đình Thâm khá lâu, trên đó còn vương chút mùi trầm hương tươi mát.
Diệp Tiện nhịn không được mà ngửi ngửi, mùi rất dễ ngửi, cô niết tất cả các nhãn hiệu nước hoa, nhưng chưa từng ngửi qua mùi này bao giờ, chẳng lẽ là đơn đặt hàng cá nhân?
"Diệp ca, anh thật có mặt mũi!"
Chu Lộ bỗng nhiên giơ ngón cái đầy kiêu ngạo với cô.
Diệp Tiện có chút buồn cười: "Sao lại nói vậy?"
"Người địa vị cao như Bạc tổng, thân phận lại tôn quý như vậy, thời gian cũng quý hiếm như vậy, vậy mà lại đặc biệt mang đồ đến cho anh, còn đợi ở đây lâu như vậy, không phải là anh rất có mặt mũi sao? Nói thật, khi nhìn thấy Bạc tổng tôi luôn rất căng thẳng, tôi còn không dám lại gần ngài ấy trong khoảng cách 3m, luôn cảm thấy ngài ấy mang đến cho người khác cảm giác áp bách nặng nề, trong vòng 3m, cả người lẫn vật đều không hít thở được, một ngọn cỏ cũng không thể mọc!"
"Ha ha ha!"
Hóa ra không phải chỉ mình cô là cảm thấy như vậy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-co-chap-dai-lao-tam-dau-nhuc/2307159/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.