Biết rõ?
Cũng đúng, Nhị thiếu gia vừa gọi điện thoại đến cầu cứu, nói là bị Diệp Tiện hạ dược, vừa khéo lại có một nam nhân mặc áo ngủ từ khách sạn vôi vàng chạy ra, cho dù là người xa lạ, tổng giám đốc cũng có thể đoán được.
"Vậy có cần tôi phái người đi đem hắn bắt lại không?"
"Không cần, sự tình nháo lớn đối với Tiểu Trạch ảnh hưởng không.
"
"Tốt.
"
Bàng Khải gật đầu, đem xe lái hướng trong khách sạn.
Bạc Đình Thâm liếc mắt ra ngoài cửa sổ, nhìn dòng sông hơi gợn sóng, mặt nước lại rất nhanh khôi phục bình tĩnh.
Đầu hạ nước sông vẫn còn chút mát lạnh, Diệp Tiện bị đông cứng khiến toàn thân rung rẩy, theo nguyên chủ trí nhớ quay trở lại khách sạn, lại bị người trong gương làm hoảng sợ.
Bên trong là một đầu tóc xanh lung tung rối loạn, lớp trang điểm đậm trên mặt bị nước sông rửa trôi tạo thành mảng trắng, mảng đen, cả một khuôn mặt giống như người mới bước ra từ phim ma, Nam nhân này là nàng sao?
Xấu đến mức quả thật không dám nhìn thẳng, trách không được vừa nãy cô từ trong nước đi ra, dọa chạy mất một đám du khách.
Diệp Tiện vội vàng cầm qua nước tẩy trang trên bàn trang điểm, tẩy qua một hồi mới lộ ra gương mặt thật.
Nguyên lai Diệp Tiện này không chỉ lớn lên không xấu, mà còn vô cùng đẹp, đẹp đến mức nam nữ khó phân.
Một đôi mắt mỹ lệ tựa sao, trong suốt mà sáng ngời, lông mi cong vút, đôi mày giãn ra, sống mũi cao ngất, hơi mỏng cánh môi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-co-chap-dai-lao-tam-dau-nhuc/2307468/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.