Lý Xuân Tú nghe thấy giọng nói của con gái Lâm Cẩm Tú đuổi theo ra thì đã không thấy bóng dáng đâu rồi nhưng lại thấy Trần Uyên Trân nên đi về phía này, dù sao nông nhàn trời lại nóng, không có việc gì, ăn cơm xong thì thích đi xuyến cửa.
"Ăn rồi, chị Xuân Tú vào nhà ngồi đi." Trần Uyên Trân cười đón người vào sân.
Lý Xuân Tú cười theo vào nhà, nhìn thấy trong sân phơi hai tấm vải màu xanh nhạt, dưới ánh nắng trông giống như màu xanh của bầu trời, rất đẹp.
"Uyên Trân, đây là vải chị mua ở cửa hàng bách hóa sao? Sao em chưa thấy màu này bao giờ, đẹp thật!"
Bà vừa nói vừa đưa tay sờ, vải mềm mại thoải mái, nếu may thành quần áo thì có phải đẹp hơn cả những cô gái thành phố không?
Trần Uyên Trân nói: "Không phải mua, là Tiểu Sơ lên núi hái quả dại về giã nát rồi nhuộm, gọi là nhuộm chàm, nhuộm xong dùng để may váy áo, tấm vải này là vải bông trắng mua ở cửa hàng bách hóa, giá cũng không đắt."
Nói đến con gái, trong mắt Trần Uyên Trân tràn đầy ý cười dịu dàng, Lý Xuân Tú nhìn khuôn mặt xinh đẹp của bà mà sinh ra vài phần ghen tị: "Cả làng này chỉ có chị là thương con nhất."
Hồi nhỏ Cẩm Tú nhà bà không ít lần bị đánh, riêng Trần Uyên Trân một mình nuôi con gái vất vả như vậy mà nhất quyết không đánh con, giờ con đã lớn rồi, hai mẹ con vẫn như chị em vậy, Tiểu Sơ làm gì thì Uyên Trân làm mẹ đều ủng hộ, cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-con-gai-chet-yeu-cua-thien-kim-that-trong-nien-dai-van/2765580/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.