Trên người con hổ kia dính một đống phân heo, cho dù là nhóm chuyên gia cục lâm nghiệp cũng khó mà trực tiếp xuống tay.
May mắn mọi người đều là người có chuẩn bị, biết hôm nay tới xem hổ, trong túi công văn đều để sẵn một bộ bao tay cao su, bây giờ vừa lúc có tác dụng.
Tiểu bạch hổ còn đang đắc ý trong chuồng heo.
Nó thông minh hơn những loại thú bình thường nhiều.
Hổ làm vua của muôn thú vốn là có chút linh tính.
Nó lại là hổ trắng trăm năm khó gặp, thiên địa yêu thương nó càng nhiều hơn vài phần.
Những người này tới đây, hổ con liền biết họ muốn mang mình đi, lập tức không vui.
Mặc dù chỉ mới đến Diệp gia một ngày, hổ con đã rất thích nơi này.
Đặc biệt là có thịt ngon để ăn, còn có tiểu cô nương vừa gặp đã cảm thấy thân thiết còn cho nó cào ngứa.
Còn có con thú hai chân kia, tuy rằng luôn trừng nó, dùng chân đẩy mông nó nhưng rốt cuộc vẫn sợ nó sinh bệnh, đêm qua trước khi đi còn đặc biệt truyền cho nó thứ gì ấm áp dào dạt trong người.
Có con hổ ngốc mới chịu đi!
Bẩn một chút thì sợ gì, có thể ở lại mới là đạo lý.
Hổ con cho rằng, nhìn thấy bộ dạng này, những con thú hai chân kia hẳn là sẽ không tới bắt nó nữa.
Cho dù là mẹ nó ở trên núi thấy nó cả người dính phân trước nay cũng đều lười nói chuyện.
Những con thú hai chân này yêu sạch sẽ như thế, động cũng chưa động đã đi rửa tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-con-gai-tu-tien-dai-than/1425456/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.