“Tôi cảnh cáo cậu, tốt nhất cậu đừng có ý đồ với Kiều Kiều.” Hàn Lệ công khai uy hiếp Vinh Nhung, người vẫn đang cúi đầu đi giày.
Vinh Nhung nghe được lời nói của Hàn Lệ, theo bản năng ngẩng đầu lên, lộ ra một đôi mắt đẫm lệ trước mặt hắn.
“Cậu…” Hàn Lệ nhất thời không nói nên lời, mới vậy đã khóc? Cạnh tranh là bản năng của đàn ông, nhìn thấy Vinh Nhung dễ dàng bị mình dọa khóc, Hàn Lệ cũng không còn hứng thú nữa.
Không ngờ lại nghe Vinh Nhung nói: “Anh lấy lập trường gì mà nói câu này? Chỉ cần còn ở nhà chung 《Tháng Ngày Con Tim Rung Động》 một ngày, ai cũng có cơ hội hẹn hò với Ôn Thức Kiều, miễn là cậu ấy đồng ý.” Giọng điệu không hề có tiếng khóc nức nở, nói xong uể oải ngáp một cái, những giọt nước mắt sinh lý vừa chảy xuống từ khóe mắt đã bị Vinh Nhung lau đi.
Nhìn thấy cảnh này, Hàn Lệ sao không biết nước mắt vừa rồi ở đâu ra, liền lao tới túm lấy cổ áo Vinh Nhung...
Lúc những người khác nghe Ôn Thức Kiều nói có khách mời mới đều ra đón, nhưng lại nhìn thấy cảnh tượng này...
Sở Viễn Trạch trực tiếp chửi thề: “Mẹ kiếp? Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
“Hàn Lệ!” Thấy vậy, Ôn Thức Kiều vội vàng tiến tới ngăn cản Hàn Lệ, từ nhỏ cậu đã quen lễ phép, lúc nổi giận cũng rất kiềm chế.
Nhưng Hàn Lệ hiểu tính tình của Ôn Thức Kiều, nhạy bén nhận ra Ôn Thức Kiều đang tức giận, nhanh chóng buông Vinh Nhung ra.
Xiềng xích biến mất, Vinh Nhung mới thở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-cong-nam-den-muon-nhat-trong-truyen-van-nhan-me/689498/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.