🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mặc dù Mikael không biết lý do, nhưng hắn không thể chỉ đơn giản bỏ qua từ “của tôi” khi nói về Changhyun. Nó khiến hắn khó chịu đến mức rất không thoải mái.

 

Dù Yuri có nói “của chúng ta” Changhyun hay là “của tôi” Changhyun cuối cùng đi chăng nữa, thì cũng chẳng liên quan gì đến hắn. Nếu suy nghĩ một cách lý trí, vấn đề là hắn biết điều đó trong đầu, nhưng không thể nghĩ lý trí được.

 

“‘Changhyun của tôi’?”

 

“À, vâng. Cậu ấy là bạn tôi…”

 

“Cậu đã vậy.”

 

“À, đúng rồi. Tôi đã nói…”

Vậy thì có gì sai chứ?

 

Yul miễn cưỡng nuốt những lời sắp sửa thốt ra khỏi cổ họng và cười gượng. Đó là lý do tại sao mấy tên có chứng điên cuồng lại rắc rối đến vậy. Cảm xúc của họ lên xuống mạnh mẽ đến mức khiến người ta mệt mỏi.

 

Chắc chắn đó là lý do tại sao Levi lại khổ sở vì cái tên điên này như vậy.

 

“Tại sao cậu gọi cậu ta như vậy? Cậu và cậu ta thân lắm sao?”

 

“Ừ… Cũng chỉ là thói quen thôi. Tất nhiên chúng tôi thân, nhưng…”

 

“Thân lắm sao?”

 

“À, đúng… Vì cậu ấy là bff…” 

(best friend forever) bạn thân cốt cán 

 

“Bff?”

 

“Ừ, cái đó… có nghĩa là cậu ấy là người bạn đã chứng kiến tất cả mọi chuyện từ khi chúng tôi còn nhỏ…”

 

Trước những câu hỏi càng lúc càng tò mò của Mikael, Yul trả lời đầy đủ, dù giọng nói có vẻ lạc đi một chút.

 

Yul tự hỏi tại sao mình lại phải bị chất vấn như vậy, dù chẳng làm gì sai, nhưng cậu không thể cự tuyệt ý định của tên cuồng bạo này, nên đành phải trả lời câu hỏi.

 

Cậu cố gắng giải thích thật đầy đủ, đề phòng Mikael không hiểu ý nghĩa của từ “bff”, giải thích cả nghĩa, nhưng không hiểu sao vẻ mặt của Mikael ngày càng tối sầm lại.

 

“Vì cậu ta đã chứng kiến tất cả…”

 

“Đ-đúng vậy.”

 

“Vậy thì, chỉ có thể coi là bạn khi đã chứng kiến tất cả những gì cần thấy sao?”

 

“Hả?”

 

“Cậu nói cậu ta là người bạn thân, vì đã chứng kiến tất cả mọi chuyện.”

 

“Vâng, nhưng…”

 

Có gì đó không đúng. Cảm giác kỳ lạ, rất kỳ lạ. Rõ ràng lời hắn nói là đúng, nhưng tại sao những từ Mikael thốt ra lại có chút gì đó khác biệt một cách tinh tế?

 

Yul liếm môi trong cảm giác bối rối, nhưng cậu không biết nói gì nên không thể thốt ra lời nào.

 

“Anh… Nếu không sao, tôi có thể đi ngủ một chút được không…?”

Thấy vẻ mặt của Mikael, cứng đờ đến mức đáng sợ, Yul quay lưng lại.

 

Cậu nói vậy để chuyển chủ đề, nhưng thực ra cậu cũng rất mệt mỏi và có thể ngủ ngay lập tức.

 

Hôm nay có quá nhiều chuyện xảy ra. Không chỉ phải ăn mặc trang trọng và tham dự yến tiệc của công tước Esirene, mà cậu còn đột nhiên trở thành người.

 

Nhìn lại toàn bộ quá trình, mới nhớ lại mấy chuyện nhỏ nhặt bị cậu bỏ qua lại khiến cậu cảm thấy hơi xấu hổ.

 

“… Vậy thì làm thế đi.”

Mikael vẫn có vẻ không hài lòng, nhưng may mắn thay, hắn không có ý định ngăn Yul đi ngủ. Nhờ vậy, Yul cảm thấy nhẹ nhõm hơn, vội vàng chạy đến giường.

 

Mỗi bước Yul đi, chiếc áo choàng tắm bay phấp phới, lộ ra làn da bên trong. Mikael nhíu mày khó chịu khi nhìn thấy làn da mượt mà của Yul xuất hiện rồi lại biến mất.

 

‘Đã chứng kiến tất cả.’

 

Nếu vậy, tên khốn Changhyun đó có nhìn thấy những chuyện này không?

 

Khi nghĩ đến điều này, đôi mắt đỏ của hắn lóe lên.

 

“Mikael, lại đây. Mikael cũng nên ngủ đi.”

 

Mikael cảm thấy tâm trạng mình phức tạp vì Yul, người đang mặc bộ áo choàng có thể tháo ra chỉ bằng một ngón tay và vô tư bảo hắn ngủ cùng.

 

Hắn vừa ngạc nhiên vừa lo lắng vì sự thiếu nhận thức của Yul. Cũng thêm phần giận dữ khi nghĩ xem liệu Yul có đã làm thế với cái tên khốn Changhyun đó không.

 

Dù vậy, hắn không thể lý giải nổi vì sao bản thân lại không lạnh lùng từ chối cậu một cách thẳng thừng.

 

Mikael cố gắng xua tan những suy nghĩ đó khi Yul gọi hắn. Hắn tự hỏi mình chắc chắn Yul cũng phải bối rối lắm, không biết thế nào mà đột nhiên lại trở thành con người như vậy. 

 

Nhìn cậu, người đang quấn chặt trong chiếc chăn và chỉ để lộ đôi mắt mệt mỏi, hắn suýt nữa bật cười, quên hết sự khó chịu vừa nãy.

 

Hắn kiềm chế lại cảm giác vui vẻ đang dâng lên, rồi nằm xuống bên cạnh Yul. Lúc này, Yul tự nhiên dán chặt vào người hắn. Tóc hồng của cậu cuộn vào tay hắn.

 

Vành tai của cậu chạm vào mũi Mikael. Hắn không kìm được một cơn thèm muốn mãnh liệt muốn vuốt ve mái tóc ấy. Dù Yul chắc chắn sẽ ghét điều đó, nhưng hôm nay, sau tất cả những gì xảy ra tại dinh thự Công tước Esirene, điều này khiến hắn cảm thấy một cảm giác kỳ lạ, giống như sự trả thù trẻ con.

 

Mikael nhẹ nhàng vuốt ve tóc Yul. cậu phát ra một âm thanh nhẹ như mèo rừ rừ.

 

May mắn là Yul đang ở trong vòng tay hắn, nên không thể nhìn thấy biểu cảm của  hắn. Mikael nhận ra điều này và cười khẽ. Dù tiếng cười đã bị nén lại, nhưng tóc trên đỉnh đầu cậu vẫn rung lên nhẹ vì cơn cười của hắn.

 

Yul nhắm mắt lại, cảm nhận sự dễ chịu đang lan tỏa khắp cơ thể. Sau một ngày dài mệt mỏi, làn gió nhẹ nhàng thổi qua, khiến ngực cậu cảm thấy ấm áp và thư giãn.

***

 

Ánh sáng mờ ảo của buổi sáng đang lọt qua cửa sổ. Mặt trời đỏ rực ở phía xa nhô lên một cách e thẹn. Một màu sắc sâu thẳm lan tỏa khắp căn phòng.

 

Ánh sáng mềm mại rơi xuống khuôn mặt đang ngủ của Yuri. Mikael lặng lẽ nhìn gương mặt ấy. Những sợi mi dài của Yul đổ bóng trên đôi mắt khép chặt. Cứ như thể cậu đang mơ một giấc mơ dễ chịu, đôi môi mỏng của Yuri khẽ cong lên thành một hình cung nhẹ nhàng.

 

Mikael, khi nhìn thấy cảnh tượng ấy, cũng vô tình nở một nụ cười. Dù hắn không nhận ra.

 

Hình dáng đang say ngủ của Yul không thể nhầm lẫn, rõ ràng là một người đàn ông. Một lần nữa, sự thật rằng Yul đã trở thành con người lại khiến Mikael cảm thấy chấn động. Và sự tò mò khó chịu không ngừng quẩn quanh trong tâm trí hắn.

 

Liệu việc Yul trở thành con người có thực sự tốt không? Người đàn ông vốn chỉ là con búp bê bỗng nhiên trở thành con người, liệu mọi chuyện có ổn không?

 

Càng suy nghĩ, lo lắng trong Mikael càng sâu sắc. Thêm vào đó, trước khi trở thành con người, cậu còn cảm thấy cơn đau đầu dữ dội. Dù chỉ trở thành con người mà không có chuyện gì xảy ra thì đã là một điều kỳ lạ và đáng lo ngại, huống chi còn phải chịu đựng cơn đau đớn kinh khủng như vậy, thật sự là một vấn đề.

 

Nếu có vấn đề, phải tìm cách giải quyết. Để làm được điều đó, việc tìm ra nguyên nhân là vô cùng cấp bách.

 

Tuy nhiên, dù gia tộc Orlov có quyền lực và tiền bạc đến đâu, thì việc đào sâu vào những bí ẩn vượt ngoài lẽ thường như thế này cũng là điều không dễ dàng.

 

Mikael cảm thấy bối rối. Hắn cần phải tìm một người có thể giúp đỡ trong chuyện này.

 

***

 

Một chiếc xe ngựa kéo bởi một con ngựa đẹp tuyệt vời lao nhanh trên con đường.

 

Chiếc xe ngựa đen bóng không được trang trí những viên ngọc quý như những chiếc xe ngựa của các gia đình quý tộc khác. Tuy nhiên, vì đây là chiếc xe ngựa gỗ đắt giá nhất trong Đế chế Wydefia, ngay cả những người không biết cũng có thể cảm nhận được vẻ đẹp tinh tế, sang trọng của nó.

 

Chiếc xe ngựa sang trọng này là một trong vô số những chiếc xe ngựa của gia tọc Orlov. Bên trong là người đứng đầu gia tộc Orlov, Mikael Orlov.

 

Điểm đến của chiếc xe ngựa là Cung điện Hoàng gia. Mikael đang đối mặt với một tình huống mà hắn không thể nào hiểu nổi, và hắn đang trên đường đến Cung điện Hoàng gia để tìm sự trợ giúp từ Andrei.

 

Vầng trán của người đàn ông, như một con búp bê xinh đẹp được tạo tác tỉ mỉ, nhíu lại vì bất mãn.

 

Hắn nhìn quanh chiếc xe ngựa rộng lớn. Bên trong thậm chí còn vắng vẻ.

 

Không có ai khác trong chiếc xe ngựa ngoài người đàn ông. Không có Levi bên cạnh như mọi khi, cũng không có Caleb, người mà hắn thường xuyên mang đi cùng trong suốt các lịch trình.

 

Trên hết, không có Yul.

 

Levi và Caleb đã đồng hành cùng hắn trong nhiều chuyến đi. Tuy nhiên, không có họ cũng không sao, nhưng sự vắng mặt của Yul khiến hắn cảm thấy trống trải.

 

Mikael biết rõ rằng sự trống vắng đó là một cảm giác mà bản thân hắn không mấy khi có.

 

"Thật là ngớ ngẩn."

 

Mikael lẩm bẩm với chính mình trong một cảm xúc mà hắn không thể hiểu nổi. Rốt cuộc Yul có ý gì khi khiến cảm xúc của hắn trở nên phức tạp như vậy? hắn đang dần nhận thức được những cảm xúc mà hắn chưa từng biết đến trước khi gặp Yul, và hắn cảm thấy lạ lẫm với chính bản thân mình, không hiểu nổi.

 

"Chỉ là một con búp bê."

 

Đúng vậy, giờ thì nó đã trở thành con người.

 

Khuôn mặt của Yul bỗng xuất hiện trong tâm trí Mikael. Hắn chưa bao giờ ngờ rằng một con búp bê trông như chiếc bánh mỳ dẹt lại có thể trở thành một con người đáng yêu đến thế. Quả thật, điều đó thật sự khiến hắn bối rối và hấp dẫn. Vì thế, ngay lúc này đây, hình ảnh của Yul lại hiện lên trong đầu hắn. Đúng vậy, chắc chắn là như thế.

 

Mikael tự xem xét cảm xúc của mình và đưa ra mọi lý do mà hắn có thể nghĩ ra. Và  lựa chọn duy nhất là để hắn có thể giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, dù hắn cảm thấy xấu hổ với chính cảm xúc của mình.

 

 

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.