“Dọn dẹp căn phòng gần Minh Hi, trang trí cho đẹp một chút,” Úc Cẩm Kiêu đặt tiểu quỷ lên sofa, như thể đang đặt một con búp bê đồ chơi: “Tôi còn phải về công ty họp, giao cô bé cho các người.”
“Cái đó… Úc tiên sinh… Căn phòng gần Đại thiếu gia nhất ạ?” Dì Trần có chút không thể tin, muốn xác nhận lại một lần nữa.
“Ừ, chính là căn phòng mà dì nghĩ đến.” Úc Cẩm Kiêu bình tĩnh gật đầu, đồng thời nhìn về phía tiểu quỷ đang đung đưa chân trên sofa: “Những thứ cần bổ sung thì giao cho dì.”
“Hiểu rồi.”
“Ba, ba đi làm ạ?” Úc Viên Viên chợt nghĩ ra điều gì, cô bé chạy về xe lấy ra hai thứ: “Ba nhớ ăn uống đầy đủ, nghỉ ngơi cho tốt nhé ạ.”
Cô bé này mà dạy anh?
Nghĩ trong lòng như vậy nhưng Úc Cẩm Kiêu vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh: “Biết rồi.”
“Tạm biệt ba!”
Sau khi tiễn Úc Cẩm Kiêu đi, Úc Viên Viên cầm đồ đạc lắc lư trở về nhà.
Bốn người hầu đứng thẳng hàng trước mặt cô bé, nụ cười ấm áp.
“Tiểu thư, tôi là dì Trần, hôm qua chúng ta đã quen nhau rồi.” Úc Minh Hi và Úc Ánh Trạch đều do dì Trần nuôi lớn nên dì ấy giao tiếp với trẻ con rất dễ dàng: “Đây là dì Bạch, kia là chú Dương, còn bên kia là chú Giang.”
“Chào chú chào dì ạ!” Tiểu quỷ không nhớ được nhiều họ, nhưng xưng hô thì không sai.
Giọng nói ngọt ngào và lễ phép của cô bé khiến mọi người đều cảm thấy trái tim rung động, nhà họ Úc có thiên thần nhỏ rồi
“Tiểu thư có muốn xem TV không?” Dì Trần bế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-cuc-cung-cua-nhan-vat-phan-dien/1279698/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.