Trong mật thất rộng lớn, tĩnh lặng không một tiếng động.
Những dải lụa trắng như tuyết khẽ lay động theo sự biến đổi không ngừng của tinh đồ trên đỉnh vòm, vô số luồng linh khí thanh lãnh tuần hoàn trong mật thất theo một quỹ đạo cố định, tỏa ra ánh sáng bạc nhàn nhạt.
Linh khí đan xen thành từng sợi trong không trung, cuối cùng hội tụ về thân ảnh khoác huyền y đang ngồi trên bồ đoàn thêu kim tuyến. Từ bên ngoài nhìn vào, y tựa như được bao bọc trong một cái kén khổng lồ phát ra ánh sáng mờ ảo.
Bỗng nhiên, một tia linh khí cực kỳ nhỏ bé khẽ chững lại.
Chỉ trong thoáng chốc, chiếc kén vỡ tan, hóa thành muôn vàn điểm tinh quang nhạt nhòa.
Tiêu Tế đột nhiên mở mắt, trong đôi đồng tử sâu thẳm tựa tinh không lóe lên một tia cảm xúc khó phân biệt.
Lụa trắng bị xốc lên, rồi lại lặng lẽ buông xuống.
Tiêu Tế hạ mắt, chậm rãi vuốt nhẹ viên đạo châu trắng ngần trong lòng bàn tay, vô thức mân mê nó một chút.
Hàng mày kiếm khẽ nhíu.
Không rõ vì sao, vừa rồi khi nhập định, trong đầu y lại không ngừng hiện lên một số hình ảnh vụn vặt.
Tựa như... chiếc hộp gỗ đỏ mà Giáp Tý dâng lên vào sáng nay.
Hoặc... những khay điểm tâm tinh xảo mà các kiếm phó đã ăn.
Lại như—khi Tô Vân Khanh đáp lời An Dung Ngọc, lúc hắn chất vấn rằng điều kiện mà cậu đưa ra với Cố Kiếm Minh quá mức trẻ con—
"Ta không thể đưa ra yêu cầu quá đáng, ảnh hưởng thanh danh phu quân."
Không sai, đến tận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-dao-lu-benh-nhuoc-cua-kiem-ton-vo-tinh-dao/2724884/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.