Điều kỳ lạ là, từ đêm hôm đó trở đi, Tô Vân Lam dường như chưa từng nhớ lại những lời hắn đã nói. Hắn vẫn đối đãi với Tô Vân Khanh như ngày thường, cũng chẳng truy hỏi gì về việc lần này cậu trở về có tính toán gì.
Tô Vân Khanh nhìn thấu sự ngầm cho phép và dịu dàng của Tô Vân Lam, trong lòng càng thêm kiên định — lần này, cậu chỉ có thể thắng, không được phép thua, càng không thể quay đầu bỏ chạy.
Một khi câụ rời đi, với tính nết hẹp hòi của Chủ Thần và Tư Mệnh, thể nào cũng sẽ trút giận lên người bên cạnh. Tu vi của Tô Vân Lam lại chưa đủ cao, mà còn là linh thể được Chủ Thần để mắt đến, quá dễ xảy ra chuyện.
May thay, cậu đã lấy được quyển thủ lục Thần văn từ chỗ Tư Mệnh, lại có chuẩn bị hậu chiêu. Cho dù lúc đầu có thất thế, vẫn có thể xoay chuyển càn khôn, nghịch thế phản công.
Điều duy nhất không được phép — chính là thất bại.
Ngày hẹn với ba vị chủ thụ trong nguyên tác rất nhanh đã tới. Tô Vân Khanh sớm đã xin được chìa khóa gian phòng loại Ất từ Cố Kiếm Minh. Sau khi chào Tô Vân Lam và dùng bữa trưa xong, cậu liền một mình đến Ngộ Tiên Lâu.
Vì là Tô Vân Khanh muốn dùng phòng để tiếp khách, Cố Kiếm Minh đặc biệt sai người bài trí gian phòng vô cùng nhã nhặn tinh mỹ.
Ngoại thất có kệ bày đồ cổ và bình phong sơn thuỷ làm từ vân mẫu, vừa hoa mỹ lại không mất vẻ trang trọng.
Tấm rèm mành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-dao-lu-benh-nhuoc-cua-kiem-ton-vo-tinh-dao/2724930/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.