Lộ Viễn Chinh nổi tiếng là nhờ thú cưng nên đương nhiên không thể giao mấy con mèo này ra rồi, anh ta chỉ có thể tiếp tục nuôi chúng mà không nhìn chúng giao phối thôi!
Trái tim của Lộ Viễn Chinh đang gào khóc trong đau đớn, đồng thời nó cũng đang chảy m.á.u đầm đìa!
Nhưng...
Đột nhiên Lộ Viễn Chinh nghĩ đến điều gì đó.
Thứ nhỏ bé đầy lông bông xù mềm mại trong túi của anh ta chính là chú mèo con vừa được nhận nuôi từ làng Thanh Xuyên!
Siêu dễ thương!
Siêu mềm mại và dễ thương!
Điều quan trọng hơn là nó còn chưa được ba tháng, chưa đến lúc triệt sản nên về sau vẫn còn có cơ hội!
Lúc này mới Lộ Viễn Chinh lấy mèo con từ trong túi ra, thứ anh ta nhìn thấy không đơn thuần là mèo mà đó còn là hy vọng sống còn của anh ta
"Mimi! Từ giờ trở đi chỉ có chúng ta là có thể nương tựa vào nhau mà thôi!"
Lộ Viễn Chinh buồn bã nói: "Nhưng đừng lo lắng, anh sẽ chăm sóc em thật tốt, cho em ăn thật nhiều đến mức trắng nõn mềm mại rồi tận hưởng tình dục, tận hưởng phúc lành được trở thành một con mèo mỗi ngày!"
Mèo nhỏ:?
Một dấu chấm hỏi chậm rãi xuất hiện trên đầu con mèo và không hiểu sao cơ thể nó bắt đầu run rẩy.
Giây tiếp theo hai tay của Lộ Viễn Chinh đã trống rỗng, cổ của mèo con bị nâng lên rồi nằm gọn trong lồng n.g.ự.c của Lục Yên Yên.
"Chúng tôi đã kiểm tra người nhận nuôi và phát hiện người muốn nuôi không đủ tư cách, anh ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-dien-vien-tuyen-muoi-tam-nho-vao-he-thong-an-dua-tro-thanh-anh-hau/2435138/chuong-537.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.