Ngày hôm đó, theo sát phía sau nhóm thế gia công tử, may mắn nhìn thấy từ trước đến giờ ôn nhã cao quý Thái tử điện hạ, trên mặt lúc xanh lúc trắng, cực kỳ khó coi.
"Thực sự xin lỗi, Thái tử điện hạ." Thẩm Thanh Trác giơ tay che miệng, ngữ khí hơi ngậm xin lỗi nói, "Thần, vựng mã (1) ."
(1): Vựng mã: dạ dày không tốt, bị nôn.
Ý tứ, mặc dù ta thật sự khiến ngươi một thân bị dơ, nhưng đó cũng là do ngươi tự tìm.
"Ngươi ——" Tiêu Dật Thần tức giận đến nghẹn lời, thấy ngày càng nhiều người đến bãi săn ngoại vi, chỉ có thể mặt tối sầm lại phẩy tay áo bỏ đi.
Lúc này, Bùi Ngôn Hề từ trên ngựa nhảy xuống, đi tới trước mặt Thẩm công tử, ngữ khí quan tâm nói: "Ngươi không sao chứ?"
Tiêu Thận lập tức cảnh giác mà một tay nắm lấy tiên sinh, trong ánh mắt toát ra nồng đậm cảm giác bài xích.
Thẩm Thanh Trác vỗ nhẹ tay hắn, rồi lễ phép nở nụ cười với Bùi Thiếu Phó: "Đa tạ thiếu phó quan tâm, cũng không cần lo lắng."
Bùi Ngôn Hề liếc mắt nhìn Thái tử điện hạ nổi giận đùng đùng, sau đó mịt mờ nhắc nhở: "Tam công tử, Thái tử điện hạ là người có thù oán."
"Quần áo không bằng mới, người không như cũ." Thẩm Thanh Trác nhẹ nhàng trả lời, "Thanh Trác cũng như vậy."
Bùi Ngôn Hề không nói thêm nữa, chắp tay cáo từ, bước nhanh đuổi kịp Thái tử điện hạ.
"Tiên sinh." Tiêu Thận xoay người, dùng thân thể của chính mình chắn tầm mắt của tiên sinh, "Người đi xa quá rồi."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-hac-lien-hoa-hoang-de-chi-su/1865899/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.