Tang Nguyệt không hề biết Dạ Thừa Ân đang nghĩ gì trong lòng, chỉ chăm chú chép bài vì bữa cơm kia.
Nhưng đang chép thì đột nhiên cảm thấy tinh thần hoảng hốt, lắc lư rồi ngất đi.
Phùng thái giám đang đứng cạnh giá sách trong Ngự Thư Phòng thấy vậy lập tức lo lắng chạy đến sau bình phong, vội vã nói: “Hoàng thượng không hay rồi, Hoàng hậu nương nương ngất xỉu rồi.”
“Cái gì?”
Nghe vậy, Dạ Thừa Ân bỏ bát đũa trong tay xuống, chạy thẳng đến bàn nhỏ ôm lấy Tang Nguyệt đang ngất xỉu trên bàn sách: “Hoàng hậu, Hoàng hậu, nàng sao vậy?”
Dạ Thừa Ân quay đầu gầm lên với Phùng thái giám: “Còn không mau truyền thái y, đứng ngẩn ra đó làm gì?”
Phùng thái giám nhìn cung nhân bên cạnh ra lệnh mau đi truyền thái y.
Dạ Thừa Ân cũng bế Tang Nguyệt lên đặt lên giường nhỏ cạnh cửa sổ.
Rất nhanh, thái y cùng cung nhân bước vào Ngự Thư Phòng.
Thái y đang trực hôm nay là Ngô thái y, tâm phúc của Dạ Thừa Ân.
Ngô thái y vào Ngự Thư Phòng hành lễ với Dạ Thừa Ân rồi quỳ trước giường bắt mạch cho Tang Nguyệt.
Dạ Thừa Ân ngồi ở mép giường, mày nhíu chặt lại: “Hoàng hậu làm sao?”
Ngô thái y buông cổ tay Tang Nguyệt ra, nhỏ giọng nói với Dạ Thừa Ân: “Là Hoàng hậu nương nương đã uống quá nhiều thuốc…”
Dạ Thừa Ân cúi người siết chặt cổ áo Ngô thái y, mắt trừng lớn, nghiến răng nghiến lợi nói: “Trước đây chẳng phải ngươi nói thuốc này sẽ không tổn hại căn nguyên sao?”
Ngô thái y nói: “Hoàng thượng, thuốc đó quả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-hoang-hau-doc-ac/2806420/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.