Hòe Nương được Tân Nam gọi đến Phi Vũ Các. Vừa bước vào phòng Thịnh Giác, bà đã nhíu mày: "Bệnh của ngươi chưa khỏi hẳn, còn làm ra vẻ mạnh mẽ gì? Giờ này còn ra ngoài à? Ngươi có muốn giữ cái mạng này không?"
Thịnh Giác hiếm thấy bày ra vẻ mặt có chút ủy khuất nhìn Kỷ Xảo. Kỷ Xảo vội vàng giải thích thay Thịnh Giác: "Không phải lỗi của Tỷ Tỷ, là vì hôm qua chúng ta đã hẹn gặp nhau vào buổi trưa, nên Tỷ Tỷ mới đến tìm ta."
Hòe Nương lúc này mới nhìn sang Kỷ Xảo đang đứng cạnh giường: "Ôi, Tiểu Muội Muội cũng ở đây à?"
"Vâng, chào Tỷ Tỷ." Kỷ Xảo ngoan ngoãn chào Hòe Nương. Dù sao bệnh của cô cũng là do Hòe Nương chữa. Hòe Nương tuy tính tình hơi tệ một chút, nhưng vẫn là người tốt.
Hòe Nương gật đầu với Kỷ Xảo, sau đó bắt mạch cho Thịnh Giác, rồi căn dặn: "Ngươi hãy nằm trên giường tịnh dưỡng trong một hai ngày này. Nếu ngươi vẫn không chú ý, e rằng sẽ để lại bệnh căn đấy. À mà đúng rồi, ngươi vốn đã có không ít bệnh căn rồi."
Nói xong, Hòe Nương đứng dậy ra khỏi phòng, trở về Dược Lư để chuẩn bị thuốc cho Thịnh Giác.
Khi Hòe Nương đi rồi, Kỷ Xảo sai người mang nước ấm đến. Cô vốn là người siêng năng, thấy trán Thịnh Giác lấm tấm mồ hôi, Kỷ Xảo liền nhúng khăn vào nước ấm và cẩn thận lau cho Thịnh Giác.
Thịnh Giác rất muốn trò chuyện thêm với Kỷ Xảo một lát, nhưng tinh thần nàng thực sự không còn minh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-ke-toi-te-hieu-thao-mu-quang-a-thoi-co-dai/2952650/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.