Edit: Min Trương Giản Lan nghi hoặc gỡ Ái Kiếm xuống, phát hiện thân kiếm đang bốc khói nhẹ. Hai ngón tay vừa chạm vào thân kiếm, hắn lập tức cảm nhận được độ nóng đáng kinh ngạc, càng làm hắn khó hiểu: "Vì sao Ái Kiếm đột nhiên lại nóng lên như vậy?" Mang theo thắc mắc, hắn cẩn thận kiểm tra Ái Kiếm một lượt. Nhưng thanh kiếm vẫn như trước, chỉ cần chạm nhẹ liền run rẩy không ngừng, mà chạm nhiều lần thì lập tức b ắn ra ngoài. Mỗi lần như vậy, Ái Kiếm hoặc ghim vào cột nhà, hoặc cắm thẳng lên xà ngang. Chẳng mấy chốc, căn phòng đã bị Ái Kiếm chém cho lung lay, như sắp sụp đến nơi. "Vợ của ta....... Vì sao gần đây ngươi lại như thế này?" Trương Giản Lan cầm lấy Ngọc Hành, nhẹ nhàng vuốt v e, vẻ mặt đầy âu sầu, "Dạo này, ngươi dường như không muốn lại gần ta nữa..." Kỳ Dụ run rẩy không ngừng, giọng nói mang theo một tia hơi thở d ốc: "Ngươi đừng... Ta....... Đừng sờ s oạng nữa... Khốn kiếp....... Đừng có sờ!!" Nhưng hai ngón tay kia vẫn lướt nhẹ trên thân kiếm, không hề mang theo chút ý niệm tạp nham nào, thuần túy là đang trấn an Ái Kiếm. Thế nhưng, điều này chỉ khiến Kỳ Dụ càng thở d ốc nặng hơn, ngọn lửa trong lòng cũng bùng lên dữ dội hơn. Đột nhiên, Ngọc Hành thoát khỏi tay Trương Giản Lan, lần này không bay đi nữa, mà rơi xuống mặt đất rồi bắt đầu khắc chữ, từng nét, từng nét, trông kỳ diệu vô cùng. Trương Giản Lan nghiêm túc quan sát.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-kiem-lao-ba-cua-kiem-si/2747082/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.