Edit: Min Liễu Tri Khanh túm chặt đến mức, Kỳ Dụ không tài nào trèo ra được. Hắn ta dường như đã quyết tâm kéo Kỳ Dụ cùng mình đi đối mặt với Trương Giản Lan, thậm chí là song song chịu chết. Không còn cách nào khác, Kỳ Dụ đành phải đổi chiến thuật. Y kéo cánh tay Liễu Tri Khanh, nhỏ giọng thuyết phục: "Nếu không thì thế này, chồng trước ca ca, ngươi cùng ta trèo cửa sổ mà đi." Liễu Tri Khanh vẫn giữ vẻ mặt đầy chính khí, nghiêm nghị nói: "Ngươi nói gì vậy! Ta đường đường là tông sư một thế hệ của Thục Sơn, làm sao có thể làm chuyện trèo tường trốn đi như kẻ trộm? Ngày nào đó người đời truyền ra, thể diện của ta còn đâu nữa!" Nói xong, hắn ta càng túm Kỳ Dụ chặt hơn, "Ngươi cũng không được chạy!" Kỳ Dụ bất lực, đành tiếp tục thuyết phục: "Ta không phải muốn chạy... Ta... Ta đây là đang nghĩ cho tương lai của hai ta. Ngươi thử nghĩ xem, chồng trước ca ca, bên ngoài còn biết bao non sông gấm vóc mà chúng ta chưa đi qua. Như vậy mà chết sớm thì đáng tiếc biết bao! Hay là... Ngươi thả ta chuồn ra trước, ngày nào đó chọn ngày lành, hai ta cùng nhau bay xa như chim liền cánh, ngươi thấy thế nào?" Nghe vậy, Liễu Tri Khanh khẽ nhíu mày, dường như đang suy nghĩ. Kỳ Dụ nhân cơ hội tiếp tục bò ra cửa sổ, nhưng chưa kịp thoát thân thì lại bị hắn ta kéo xuống. Liễu Tri Khanh nghiêm giọng, vẻ mặt tràn đầy ý chí: "Ngọc Hành, ngươi biết tính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-kiem-lao-ba-cua-kiem-si/2747090/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.