Edit: Min Xác thật đã bị lừa. Kỳ Dụ cúi xuống nhìn bình thuốc trên mặt đất: Sinh Long Hoạt Hổ Đan. Cả người y như chết lặng, nhưng mọi chuyện đã không thể cứu vãn. Trương Giản Lan phất tay, dùng linh lực làm tấm màn giường rơi xuống. Bên ngoài trời nổi cơn giông bão dữ dội, mưa gió cuồn cuộn, sấm chớp đùng đùng. Những cành ngô đồng lớn lay động dữ dội trong cơn cuồng phong, từng lớp lá run rẩy không ngừng, nước mưa xối xả chảy xuống như những dòng nước mắt bất lực, khiến những chiếc lá đong đưa không dứt, tựa như lục bình bị sóng đánh tan tác. ..... "Tiểu Ái..... Nói cho..... Nói cho ta..... Bây giờ..... Là..... Lúc nào?" Kỳ Dụ run rẩy hỏi, giọng nói nghẹn ngào đến đáng thương. Từng âm thanh thốt ra như bị dày vò bởi nỗi đau khổ cùng cực, như thể mọi lời cầu cứu trong cuộc đời này đã bị y gào hết trong một khoảnh khắc. Tiểu Ái không đáp lại. Kỳ Dụ liếc nhìn ánh mặt trời rực rỡ bên ngoài, ánh sáng chói lóa đến mức khiến y không thể không nheo mắt. Y nhớ, hình như hôm qua cũng từng nhìn thấy ánh nắng như vậy. Khi đó, y dựa vào cửa sổ, nhìn ra ngoài. Đầu óc lúc ấy mơ màng, ngay cả bầu trời cũng trở nên tối tăm u ám trong mắt y. Giờ đây, trên giấy dán cửa sổ vẫn còn lưu lại những vết cào gồ ghề, nham nhở do móng tay để lại. Kỳ Dụ nằm trên giường, khuôn mặt nhỏ đỏ ửng, ánh mắt đờ đẫn vô hồn, quầng mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-kiem-lao-ba-cua-kiem-si/2747125/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.