Vài ba câu của tiểu sư đệ đã làm Văn Triều khiếp sợ đến không còn lời nào để diễn tả.
Không có khả năng đi……
Sư tôn tiên phong đạo cốt, thanh lãnh cấm dục của cậu sao có thể đem đồ đệ trói mai rùa?
Nhất định là sư đệ nhìn lầm, hoặc là ở trong “thế giới truyện”, trói mai rùa cũng được xem là một cách để trói người thôi.
Sư tôn của cậu, tuyệt đối sẽ không làm ra loại sự tình này.
Tuyệt đối…… Sẽ không.
Mặt ngoài cậu giả vờ bình tĩnh, cố gắng không cho tiểu sư đệ nhìn ra cái gì bất thường từ mình, ho nhẹ nói: “Cho nên, sư tôn vì cái gì lại muốn trói ta?”
Phong Xu trong mắt toát ra một tia mất mát: “Sư huynh cái này cũng không nhớ rõ sao…… Khi ấy là lúc sư huynh đang luyện đan, ngươi thêm vào đan lô một đồ vật kỳ kỳ quái quái, dẫn tới việc đan lô nổ tung, tự làm chính mình bị thương, sư tôn liền phạt sư huynh đóng cửa ăn năn bảy ngày bảy đêm sẵn tiện dưỡng thương, nhưng sư huynh không chịu nghe lời, sư tôn liền đem sư huynh trói lại.”
Nội tâm Văn Triều run rẩy: “Đồ vật kỳ kỳ quái quái…… Là chỉ cái gì?”
Phong Xu dời mắt: “Ta…… Ta cũng không biết, sư tôn nói tuổi của ta vẫn chưa đủ để biết đồ vật đó là gì.”
Văn Triều: “……”
Vậy là…… Không phù hợp với trẻ em sao?
Văn Phong Minh thật sự là cái dạng này người sao? Trong sách không có viết.
Hắn chột dạ nói: “Ngươi vẫn là…… Đổi cái pháp trói bình thường đi.”
Tiểu sư đệ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-ma-ton-sau-ta-thanh-doan-sung/536256/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.