Lượt xem: 211
Oa oa oa oa 1
Nguyên Đản nhìn thoáng qua Đường Văn Cường và Đường Văn Sinh nói chuyện cùng nhau, lại gần A Tráng hỏi nhỏ: "Nghỉ cả mấy ngày trời mà anh còn chưa báo điểm cho họ à?"
"Chưa nữa, bọn họ cũng không hỏi đến nên anh cũng không nói." A Tráng thở dài: "Nếu có thể bị đánh ít một ngày thì anh sẽ giữ bí mật thêm một ngày."
"Em cảm thấy được, xét về tổng thể thì em thấy tiến bộ hơn trước." Nguyên Đản đoán: "Hẳn là sẽ không bị đánh đâu."
"Anh chỉ sợ cha của em sẽ không hài lòng về số điểm này." A Tráng không sợ cha mẹ cậu ta, họ biết trình độ của cậu ta, chỉ sợ chú ba Đường thôi.
Nếu không hài lòng chuyện này thì chuyện thay đổi điểm số trước đó cũng không xong.
Nguyên Đản vẫn chưa chắc chắn, hai đứa trẻ anh nhìn em, em nhìn anh, còn chưa kịp nghĩ ra nên làm gì thì Đường Văn Sinh đã gọi tên chúng.
"Lại đây."
Đường Văn Sinh ngoắc tay.
A Tráng sợ sệt túm tay Nguyên Đản.
"Đi thôi." Nguyên Đản hít một hơi thật sâu, đi về phía Đường Văn Sinh cùng A Tráng.
Đường Văn Sinh hỏi A Tráng thành tích cuối kỳ của cậu ta như thế nào, A Tráng nói điểm thật của cậu ta, cuối cùng còn chèn thêm một câu: "Tốt hơn trước rất nhiều, cháu thật sự không hiểu gì cả, nhưng cháu cũng đã cố gắng chăm chỉ lắm rồi."
"Đầu óc của nó chỉ có thế thôi." Anh họ cả thở dài: "Như mẹ nó vậy."
"Ô hay!"
Chị dâu họ dỏng tai nghe động tĩnh trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-me-ke-ac-doc-tra-thu-nam-chinh/2194220/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.