"Cắt.” Đạo diễn kêu dừng.
Trên mặt đạo diễn mang theo ý cười: “ Cảnh này qua, hai người diễn rất tốt.”
Đạo diễn vừa lên tiếng, Diệp Phạm lập tức ngồi dậy khỏi lòng Hạ Hàn, quân trang trên bả vai cô tuột xuống. Một bàn tay từ phía sau cô duỗi đến, vừa tầm tay bắt được áo khoác.
Lúc đạo diễn kêu dừng thì Hạ Hàn cũng ngồi dậy.
Diệp Phạm và Hạ Hàn từng người lui nhường một bước, cảm xúc khi diễn hoàn toàn thoát ra, một lần nữa trở về bộ dạng bình thường.
Dù người nào nhìn cũng chỉ thấy đây là một đôi không hề quen biết nhau, là người xa lạ.
Diệp Phạm gật đầu với Hạ Hàn, sau đó xoay người đi ra ngoài.
Qua vài ngày nữa, Diệp Phạm chính thức diễn nhân vật vũ nữ, cách đây không lâu, kịch bản đã đưa đến tay Diệp Phạm.
Diệp Phạm rất quý trọng cơ hội lần này, cho nên cô vô cùng nghiêm túc đối với nhân vật này.
Sau khi Diệp Phạm dỗ Đô Đô ngủ, dịch chăn mềm thật tốt, rón rén mở cửa phòng, ra ngoài phòng khách. Đèn phòng khách vẫn sáng, Diệp Phạm nhìn lại kịch bản một lần.
Vai diễn của Diệp Phạm là tỷ muội của nữ chính, là con gái riêng bị lưu lạc bên ngoài từ lúc mới sinh ra, Cẩm Đàm.
Sau này cô ấy lưu lạc phong trần(1),kỹ năng giường chiếu với nam nhân vô cùng thành thạo. Thủ đoạn của cô ấy độc ác tàn nhẫn, là một người đẹp nhưng tâm địa rắn rết, nhờ một cơ hội mà cô ấy trở thành người cống hiến ngầm vì Nhật Bản.
(1)Phong trần: Chỉ những nỗi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-me-ruot-nhan-vat-phan-dien-phat-he-hang-ngay/1596128/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.