Chuyển ngữ: Trầm Yên
...........................................................
Mục Trích đột nhiên nức nở một tiếng, vùi đầu bên cổ Thẩm Cổ Dung nhỏ giọng khóc thành tiếng.
Thẩm Cố Dung đang mệt sống mệt chết gánh lôi kiếp: "???"
Y ngẩn người, vuốt ve sau gáy Mục Trích, mờ mịt nói: "Không phải chứ, con...... Con khóc cái gì mà khóc? Ta còn chưa khóc đâu."
Mục Trích nghẹn ngào không nói nên lời, nước mắt chảy dọc xuống cổ Thẩm Cố Dung.
Thẩm Cố Dung: "......."
Thẩm Cố Dung giơ tay chém ra một luồng linh lực, chặn lại một đạo thiên lôi đánh xuống từ không trung, nhưng sau khi thiên lôi đánh nát linh lực thế công vẫn không giảm, thẳng tắp giáng vào sau lưng y.
Trong nháy mắt, kết giới hộ thể Nam Ương Quân bố trí trên người Thẩm Phụng Tuyết rốt cuộc không chống đỡ nổi nữa, nứt thành từng mảnh nhỏ, trực tiếp nổ tung.
Thiên lôi giáng thẳng vào sau lưng Thẩm Cố Dung, làm y suýt nữa phun một búng máu ra.
Đầu óc Thẩm Cố Dung quay cuồng, gắng gượng vỗ về Mục Trích khóc đến nỗi trên mặt đầm đìa nước mắt, bất đắc dĩ nói: "Là vừa nãy đánh con đau sau? Đừng khóc."
Con ngươi Mục Trích tan rã nhìn y, hai hàng nước mắt chậm rãi chảy xuống từ đôi mắt xinh đẹp.
Thẩm Cố Dung thật sự đau không chịu nổi, lục từ ký ức Thẩm Phụng Tuyết ra một chú ngữ, vươn tay hóa thành phù chú điểm lên mi tâm Mục Trích, nói: "Thanh Tâm!"
Bên tai Mục Trích tựa vang lên ngàn vạn tiếng chuông, trong nháy mắt làm tỉnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-nghe-nghiep-su-ton-co-do-nguy-hiem-cao/251439/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.