Chuyển ngữ: Trầm Yên
..........................................................
Chờ đến thời điểm Mục Trích hoàn toàn an phận, trời đã tối hẳn.
Thẩm Cố Dung ôm Mục Trích mềm nhũn trên người mình, lắc nhẹ vai hắn: "Mục Trích?"
Mục Trích không phản ứng, Thẩm Cố Dung cẩn thận lắng nghe một lúc, lại vươn tay sờ gương mặt đầy nước mắt của hắn, mới phát hiện hô hấp hắn đều đều, không biết đã ngủ say từ khi nào.
Thẩm Cố Dung hơi sửng sốt, mới nhấc tay vỗ nhẹ giữa trán hắn, nhỏ giọng nói thầm: "Quỷ đòi nợ."
Mấy ngày nay y đã ngủ đủ nhiều, liền nhường giường mình, nhẹ tay nhẹ chân đặt Mục Trích nằm xuống.
Thẩm Cố Dung đứng dậy, đang định đi ra ngoài viện ngồi một lúc, Mục Trích vốn đã mệt đến ngủ gật chợt nức nở một tiếng, vươn tay quơ một cái đã bắt được tay y.
"Sư tôn......" Mục Trích chau mày, tựa như nằm mơ thấy ác mộng nào đó khiến người ta tuyệt vọng, hắn lẩm bẩm nói: "Không đi."
Thẩm Cố Dung nhíu mày, ỷ vào việc hắn không nghe thấy, miệng đầy lời mê sảng: "Con chiếm giường của ta, còn muốn sư tôn ngủ cùng con sao? Nhóc con, tưởng bở."
Y tránh tay muốn rời đi, nhưng tay nhãi ranh kia cứ như dính chặt trên tay y, ném kiểu gì cũng không ném ra được.
Không còn biện pháp, Thẩm Cố Dung đành phải lạnh mặt ngồi về giường.
Y nghĩ thầm: [ Tiểu tử này cứng đầu quỳ bên ngoài hai ngày, chắc hẳn thân thể đã không chịu được, thôi, cứ kệ cho hắn ngủ một..... ]
Thẩm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-nghe-nghiep-su-ton-co-do-nguy-hiem-cao/251445/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.