Thi Khải Tân thấy dáng vẻ bất lực của Quân Thanh Dư thì cười ầm lên mà nói: "Đùa thôi, đùa thôi mà, giận đi cho anh xem cái nào". Thi Khải Tân thừa biết là chuyện gì, anh ta chỉ cố tình trêu chọc người cá nhỏ, muốn xem thử phản ứng của cậu mà thôi.
Quân Thanh Dư nhìn Thi Khải Tân đang cười tít cả mắt: "...".
Dao cầm chắc trong tay rồi. Những người khác là con người của công việc, còn mi là con người của phá đám.
Phó Viễn Xuyên giơ tay chắn đi tầm mắt của Thi Khải Tân, "Đừng trêu chọc nó".
Quân Thanh Dư bám lấy tay Phó Viễn Xuyên, ngẩng đầu nhìn Thi Khải Tân, coi như lần này mi ăn may! Để ta vung dao lên thì mi toi đời rồi!
Phó Viễn Xuyên đặt người cá nhỏ lên bàn tròn bên cạnh. Quân Thanh Dư vốn định ngồi bên ngoài tự xử nhưng Phó Viễn Xuyên không yên tâm. Dù có là dao đồ chơi thì cũng không yên tâm được.
Quân Thanh Dư sợ Phó Viễn Xuyên tìm người khác đến giúp cậu nên đành đi theo anh vào trong phòng.
Phó Viễn Xuyên giúp cậu bày rau quả và thớt, cuối cùng là thả người cá nhỏ xuống, anh nói: "Chơi một mình đi, có chuyện gì thì gọi ta".
"Y da", Quân Thanh Dư vẫy vẫy tay, cứ bận việc của anh đi.
Quân Thanh Dư đợi đến khi bọn họ bắt đầu cuộc họp, không đi đến kết luận chung rồi mới bắt đầu lấy rau quả từ không gian ra. Mặc dù bàn tròn không gần chỗ mọi người đang họp nhưng cũng cách không quá xa, hành động quá lộ liễu rất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-nguoi-ca-nho-cua-lao-dai-tho-bao/411286/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.