Hô Diên Cát cất mật thư đi, đeo túi trên lưng đi xuống đường hầm tối tăm, tay hắn cầm cây châm lửa, nương theo ánh sáng yếu ớt để di chuyển nhanh chóng trong đường hầm tối tăm.
Hắn ta đi được hai ba dặm bên trong, đột nhiên nghe thấy một tiếng động nhỏ sau lưng.
Hô Diên Cát lập tức cảnh giác.
Không tốt, trong bóng tối có người!Hô Diên Cát nắm chặt thanh kiếm của mình và bước nhanh hơn.
Ngay sau đó là tiếng cười đùa của trẻ nhỏ vang lên.
"Hì hì~"Nếu là ngày thường, tiếng cười của trẻ nhỏ có thể khiến người ta mỉm cười theo, nhưng bây giờ ở trong đường hầm tối tăm chật hẹp này, lại có một loại cảm giác rùng rợn không thể diễn tả được.
Dù là Hô Diên Cát đã quen ngày ngày li3m máu trên mũi dao cũng không khỏi nuốt nước miếng, thỉnh thoảng hắn ta quay đầu lại nhìn xung quanh rồi bắt đầu chạy trốn.
"Bụp!""Bụp!""Bụp!"Tiếng đá va đập từ xa đến gần, lúc có lúc không vang lên.
Sắc mặt Hô Diên Cát nghiêm trọng, hắn ta giơ cây châm lửa lên, muốn nhìn xem rốt cuộc ai đang theo sau lưng mình.
Đáng tiếc phạm vi chiếu sáng của cây châm lửa quá nhỏ, hắn ta không nhìn được gì cả.
Đúng lúc này, một viên đá bay “Vèo” tới làm cây châm lửa rơi xuống đất.
Trong nháy mắt, tầm nhìn của Hô Diên Cát chỉ còn một màu đen.
“Ai? Ai đang giả thần giả quỷ? Ra đây!”Hô Diên Cát nhận ra tình hình không ổn nên vừa chạy nhanh về phía trước vừa hét lớn.
Nhưng lúc này tiếng hòn đá va chạm “Bụp, bụp,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-nguoi-pham-tuc-ban-han/2303502/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.