Trương Đại Ngưu gắt: "Việc gì? Trước hết phải lo cho ta! Đã lâu vậy mà vẫn chưa có đứa con nào? Mau sinh cho ta một thằng con trai! Đừng có mà sinh ra đứa con gái vô dụng nữa."
Lâm Trân Nương cố gắng đẩy trượng phu ra,"Không được, ban ngày mà..."
"Bốp!" Một cái tát vang lên, Trương Đại Ngưu đánh nàng,"Câm miệng! Nghe lời ta, bằng không ta đánh c.h.ế.t ngươi!"
Lâm Trân Nương đành ngừng phản kháng, nước mắt nàng lặng lẽ rơi xuống.
Bên ngoài, bà Trương thấy Lâm Trân Nương mãi chưa ra, nghĩ rằng nàng đang lười biếng, bèn đẩy cửa vào và phát hiện cảnh tượng không ngờ trên giường. Lập tức bà ta hét toáng lên: "A! Đồ đàn bà lẳng lơ này! Không có đàn ông thì không sống nổi à? Ban ngày ban mặt mà làm ra cái trò này!"
Trương Đại Ngưu vội vàng mặc quần áo, có phần không hài lòng nói: "Nương, con chỉ muốn nàng sinh nhi tử cho con thôi mà."
Bà Trương nhìn Lâm Trân Nương đầy tức giận: "Sinh con trai thì ban đêm không sinh được chắc? Lâm thị, lăn ra đây mà làm việc cho ta, đừng tưởng thế này là xong!"
Lâm Trân Nương vừa khóc vừa mặc quần áo, bà Trương véo mạnh cánh tay nàng: "Khóc cái gì mà khóc? Mau ra làm việc cho ta!"
Lâm Trân Nương lau nước mắt, đáp nhẹ: "Dạ, con đi ngay."
Cả ngày, nàng bận rộn từ giặt giũ, cho gà ăn, quét nhà đến nấu cơm. Cuối cùng, Lâm Trân Nương chỉ có bát cháo loãng với ít dưa muối, trong khi bà Trương và Trương Đại Ngưu ăn cơm gạo lứt, còn có cả thịt.
Sau khi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-nu-chinh-lam-nong/2590837/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.