Chân Nguyệt nói thêm: "Muốn có đồ dùng riêng thì không thể chỉ ngồi chơi, phải giúp gia gia làm việc đấy."
Tiểu A Sơ nghiêm túc đáp: "Con có thể giúp gia gia giặt quần áo."
Kiều Trần thị cười: "Con làm sao biết giặt quần áo? Con cứ đi đào giun cho gà ăn là được."
Tiểu A Sơ vui vẻ đáp: "Vậy cháu sẽ đào thật nhiều giun!" Rồi bé nhanh chóng chạy ra ngoài.
Nửa tháng sau, chiếc rương nhỏ của Tiểu A Sơ được đặt ngay bên cạnh chiếc rương lớn của Chân Nguyệt. Tiểu hài tử tự mình gấp quần áo gọn gàng và bỏ vào rương, còn cẩn thận để mấy món đồ chơi nhỏ Kiều Đại Sơn làm cho bé vào đó. Cả ngày, Tiểu A Sơ cứ mân mê chiếc rương của mình, làm Chân Nguyệt còn đùa rằng có khi thằng bé muốn chui vào rương mà ngủ.
Vụ xuân năm nay cũng đã đến, Chân Nguyệt trồng thêm nhiều dưa hấu, củ cải đường và khoai tây. Củ cải đường năm trước đã được chế biến thành đường, giúp gia đình có chút ngọt ngào trong cuộc sống khốn khó. Thỉnh thoảng, họ còn hái quả dại về làm kẹo hồ lô, đám hài tử rất thích, còn người lớn cũng thấy ngon miệng.
Nhưng trong nhà muối đã không có, vốn dĩ đã sớm hẳn là đã không có, là Chung gia trong nhà chứa đựng rất nhiều, phía trước bọn họ lấy đồ vật đi đổi.
Không có muối thì rất nhiều đồ ăn trong nhà đều không làm được, việc làm tương ớt hay đậu tương cũng phải tạm dừng vì thiếu muối.
Vân Mộng Hạ Vũ
Kiều Nhị nói: "Ngày mai ta sẽ ra ngoài,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-nu-chinh-lam-nong/2591389/chuong-531.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.