Mặc dù rượu thuốc có linh tuyền nên sẽ không ảnh hưởng đến cơ thể người già, những lỡ như ông ấy tưởng uống rượu thuốc sẽ không sao thì tiêu.
Nên chẳng thà bảo ông ấy kiêng rượu còn hơn.
Câu này của cô như nhắc nhở Quý Duy Thanh, anh vẫn luôn không có lý do ngăn cản thầy uống rượu, lần này cuối cùng cũng có lý do chính đáng rồi.
Tết nguyên đán mà mọi người chờ đợi bấy lâu cuối cùng cũng đến.
Cho dù chỉ có một ngày nghỉ thì Tống Thời Hạ cũng rất hài lòng.
Cuối cùng cũng không cần ngày nào cũng bị bắt viết văn nữa, từ khi bài văn của cô chỉ có 10 điểm thì những môn toán lý hóa đều bị xếp ra sau.
DTV
Hàng xóm là giáo viên hệ lịch sử văn học, sau khi viết xong sẽ đưa cho giáo viên chấm, có học sinh cấp ba nào được hưởng đãi ngộ như vậy chứ!
Từ khi thím Phùng biết cô thi giữa kỳ đứng nhất toàn trường, còn được điểm cao đến 450 điểm thì gặp ai cũng khoe khoang.
Tống Thời Hạ biết thím Phùng không có ác ý gì, chỉ đơn thuần tự hào về người bạn là cô thôi.
Nhưng qua miệng người khác thì lại là cô chắc chắn có thể thi đỗ Đại học Yên Kinh.
Nếu đề thi đại học không có gì bất ngờ thì quả thật cô có thể cố gắng thử xem.
Nhưng nói trước bước không qua, không thể nói chắc được, miễn cho vui quá hóa buồn.
Đôi khi cô còn tình cờ gặp hiệu trưởng Hồ và Trương Uyển Thanh.
Hai người nhiệt tình kéo cô lại trò chuyện cùng, ẩn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/2411178/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.