Tuy rằng chồng Tống Thời Hạ đã có hai đứa con riêng nhưng nhìn mà xem, con riêng nhà người ta xinh xắn đáng yên, ngoan ngoãn lễ phép, khác hẳn đám trẻ bẩn thỉu quậy phá ở nông thôn.
Tống Thời Hạ chăm sóc chúng hẳn chẳng vất vả gì.
Nhà chồng Tống Thời Hạ còn có cô em chồng nhỏ tuổi, nhưng hai bên hoàn toàn không có mâu thuẫn chị dâu em chồng như nhà người ta.
Thậm chí mọi người còn thấy em chồng có vẻ rất quý mến Tống Thời Hạ.
Gia đình người ta vừa có gia giáo vừa có của cải lại còn hòa thuận.
Vợ chồng già về hưu có tiền lương hưu, ngày ngày không cần đi làm, ở nhà giúp chăm trẻ, ai cũng biết cuộc sống của Tống Thời Hạ sẽ càng ngày càng tốt lên.
Tống Thời Hạ không biết họ hàng thân thích nghĩ gì, cô chỉ biết món chân giò thủy tinh trước mặt ngon quá.
Thím Phùng và Trần Kiều ngồi bàn bên, hai người vừa ăn vừa trò chuyện với nhau rằng tháng chín tới cùng đi đăng kí lớp bổ túc ban đêm.
Chồng Trần Kiều đưa cả hai con tới dự tiệc, làm cô ta cảm thấy ngượng ngùng lắm, không dám qua chào hỏi Tống Thời Hạ.
Hoắc Khải vừa ăn vừa thất thần, ánh mắt không ngừng liếc về phía xa.
Anh ta không ngờ hôm nay lại có thể trông thấy vợ trước ngay trong bữa tiệc này.
Hôm nay Lý Mộng Tuyền vốn không định đi dự tiệc, nhưng vợ mới của em họ cô ta lại là hàng xóm của nhà họ Quý, cô ta liền muốn lợi dụng Vu Phương để tạo dựng quan hệ tốt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/2461908/chuong-512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.