Giang Tinh Thần mỗi ngày phải thức dậy từ trên chiếc giường bự mười mét vuông, ăn bữa sáng do đầu bếp cấp cao làm, ngồi trên chiếc Limousine bản giới hạn đến trường đi học.
Nhưng mà Giang Tinh Thần không cảm thấy tất cả những việc này có gì to tát, bởi vì bạn bè của cậu cũng đều như thế cả.
Năm nay Giang Tinh Thần mười tuổi, sắp sửa lên lớp bốn rồi, là một cậu nhóc có thành tích và nhân duyên tốt nhất trong lớp.
DTV
Giang Tinh Thần mười tuổi có rất nhiều phiền não, đã không phải là đứa trẻ dễ dàng cười ngốc kia nữa, cơ mà bạn học đối với vấn đề này có chút hiểu lầm, bọn họ gọi cậu là "núi băng"
Giang Tinh Thần biết núi băng là gì, còn từng tận mắt nhìn thấy, cậu cảm thấy giữa mình và núi băng khác biệt rất lớn đó, lúc các bạn gọi biệt danh này cũng từng tranh luận mạnh mẽ, nhưng mà chẳng có tác dụng gì cả.
Sau giờ học, trong lớp bắt đầu nhộn nhịp hẳn lên, Giang Tinh Thần lấy ra một tờ giấy chơi sudoku, còn chưa chơi được hai phút thì đã bị người khác quấy rầy rồi.
"Tinh Thần, cậu có thể giúp tớ xem thử cái đề này không? Tớ không biết lắm." Cánh tay bị người ta dùng bút nước chọc chọc, rất đau đó, Giang Tinh Thần quay đầu qua, bạn cùng bàn lập tức rụt bút lại, nhìn cậu cười lộ cả hàm răng.
Răng nanh của bạn cùng bàn hư khả năng đó, Giang Tinh Thần nhìn chiếc răng khuyết lỗ kia nghĩ. Cậu cúi đầu xuống, nhìn về quyển sách bạn cùng bàn đẩy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-nu-phu-ac-doc/2736200/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.