Chương 97
Tống Ngọc Lan cười gượng gạo, lắc đầu không nói gì.
Thầy giáo ngữ văn hít một hơi sâu, chỉ vào bài thi rồi nói: “Thầy cho phép em mở sách ra làm tiếp.”
Tống Ngọc Lan nhanh chóng cúi người lấy sách ngữ văn ra, bắt đầu làm bài kiểm tra mở.
Nhiều bạn trong lớp chú ý đến tình huống này, nhưng chỉ cười khẩy rồi tiếp tục làm bài.
Khương Nam liếc nhìn Tống Ngọc Lan với ánh mắt lo lắng, nhưng cô ấy chỉ nhẹ nhàng lắc đầu khẽ nói: “Không sao.”
Thầy giáo ngữ văn quyết định không tính điểm bài làm của Tống Ngọc Lan, nhưng trong lòng đã quyết phải giúp cô củng cố kiến thức nền tảng.
Buổi tối là bài kiểm tra tiếng anh nên Tống Ngọc Lan cảm thấy nhẹ nhàng hơn nhiều.
Giáo viên tiếng anh, giống như cô Vu, cũng đưa cho Tống Ngọc Lan một đề thi hoàn toàn mới.
Khi Tống Ngọc Lan hoàn thành bài kiểm tra, giáo viên tiếng anh nhìn đồng hồ, sau đó bước đến bên cô với ánh mắt đầy kỳ vọng và lấy bài làm của cô.
Trước tiên là xem phần viết luận.
Sau đó đến phần đọc hiểu, rồi mới đến phần chọn đáp án. Giáo viên tiếng anh vỗ nhẹ vào vai Tống Ngọc Lan nói, “Nice girl!”
“Thank you, teacher” Tống Ngọc Lan đáp lại bằng giọng Anh-Anh chuẩn xác.
Đôi mắt giáo viên ánh lên niềm vui, thầy hỏi: “What school are you from?”
Tống Ngọc Lan mỉm cười và trả lời bằng tiếng trung: “Em tự học qua băng đĩa.”
Giáo viên tiếng anh gật đầu, rồi nhìn quanh lớp, thấy các học sinh vẫn đang chăm chú làm bài liền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-nu-phu-thap-nien-80-vua-mo-man-da-bi-tu-hon/2716953/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.