Trong lúc chờ đổi xe vận tải thì Đào Tử cũng tranh thủ thi bằng lái xe tải.
Người nhà liên tục thúc giục cô ấy, nói rằng năm nay cô ấy đã 26 tuổi, cần phải xem xét chuyện lập gia đình. Đào Tử nghĩ đến Trần Chiêu, cười khổ rồi lắc đầu, chỉ để lại một câu: “Không gặp được người phù hợp thì chi bằng tập trung làm việc trước đã.”
Sau khi trả lại căn hộ cho thuê ở Quảng Đông, cô liền lái xe tải, mang theo toàn bộ đồ đạc cùng Khương Nam chuyển đến Bằng Thành.
Buổi sáng, ánh nắng len lỏi qua những tán lá, chiếu sáng khu vườn, tạo nên một khung cảnh yên bình và ấm áp.
Tống Ngọc Lan ngồi giữa sân, nhẹ nhàng trải những tờ giấy trắng tinh lên chiếc bàn mà Tống Đại Cường vừa mua từ chợ đồ cũ. Trên bàn là các bản vẽ, biểu đồ và các con số chi chít.
Cô chăm chú nhìn những tài liệu này, vừa suy nghĩ vừa ghi chép lại, cố gắng sắp xếp cho hợp lý. Câu hỏi trong đầu cô lúc này là: nên chọn màu sắc chủ đạo gì cho việc trang trí cửa hàng?
Trong lúc cô đang suy tư thì có một âm thanh nhẹ nhàng từ động cơ xe vang lên bên tai.
Một chiếc xe tải Đông Phong chậm rãi chạy vào cổng, đỗ ngay trước cửa.
Cửa xe mở ra, Đào Tử bước xuống từ ghế lái, hoàn toàn thay đổi so với lần đầu tiên gặp mặt.
Thời gian gần đây Đào Tử làm việc ngoài trời rất nhiều nên da cô ấy đen hơn trước. Cô ấy còn cắt tóc ngắn, trông khác hẳn với hình ảnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-nu-phu-thap-nien-80-vua-mo-man-da-bi-tu-hon/2717009/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.