Chưa kịp lấy lại tinh thần, hai chị em bị tiếng hét của Lãnh Tinh Duệ làm cho giật mình:
- Mau tránh ra!
Hoảng hốt lệch chân sang chỗ khác, sau đó cả hai thấy anh vứt lên những con cá trắm, chép, rô... to lớn.
"Bộp... bộp... bộp"
Cá giãy nguẩy ở trên bờ, Kiều Vũ lúc này mới luống cuống tay chân cầm chúng bỏ vào thùng.
Cô đẩy nhẹ Kiều Cảnh An, hấp tấp nói:
- Cảnh An, mau bỏ vào thùng, nhanh lên.
Nếu giữ được sự mới mẻ và sức sống của đám cá thì mới có thể bán được giá cao, chứ để cả lũ bơi chậm rì rì hay đứng im ở trong thùng thì ai thèm mua cơ chứ.
- Vâng
Lãnh Tinh Duệ nhìn hai chị em bận việc, anh cười rực rỡ:
- Bắt cá còn nhanh hơn câu cá ý nhỉ?
Kiều Vũ liếc mắt lườm một cái, Lãnh Tinh Duệ liền nháy mắt tán tỉnh.
Cô hừ một tiếng, mặt hơi đỏ lên.
May mắn ba làm anh đổi quần áo đi rồi, chứ nhìn khuôn mặt đẹp trai ướt nhẹp đầy mị hoặc thế kia mà còn thêm cả cơ thể săn chắc lồ lộ thì chắc chết mất.
- Về nhà thay quần áo đã rồi đến chợ sau. Nói là đi câu cá mà chưa gì đã phải về, chiều nhất định không được như thế nữa!
Lãnh Tinh Duệ cười híp mắt, tay đặt cạnh trán chào theo nghi thức quân đội:
- Tuân lệnh!
Cô vẫy tay ra hiệu cho Lãnh Tinh Duệ lên bờ, anh vươn tay cầm lấy hai xô đầy ắp của hai chị em, không hề quá sức mà đi về.
Kiều Cảnh An mắt lấp lánh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/xuyen-thanh-nu-phu-trong-truyen-ngot-van/424689/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.